• RSS
  • Facebook
  • Twitter
Comments

Một số bạn nhà báo này,

Mình không biết các bạn khôn bẩm sinh hay khốn nạn do đào tạo, nhưng đến năm sinh của Kim Jong Un là 83 hay 84 các bạn còn chưa chốt được mà biết họ thả 120 con chó ra giết ông chú thì rõ là các bạn thạo chuyện chó hơn chuyện người rồi.

Các bạn ranh ma và hung hãn thật, những cái 'said to be' các bạn dịch thành khẳng định, bây giờ đến những cái đồn đoán vô bằng vô cứ trên các diễn đàn, các bạn cũng lấy làm nguồn tin cho được.

Nhưng cái làm mình khó hiểu nhất là: Kim Jong Un nó mâu thuẫn với Mỹ, với Hàn, với Nhât, và có nữa là với Tàu, chứ động ** gì đến VN, mà các bạn thâm thù nó thế? Nó cướp đất cướp đảo, nó ném bom rải thảm, nhổ lúa trồng đay nhà các bạn à? Nó đưa lính đánh thuê sang giết dân bạn à? Thế mà trong khi chả có tờ báo tiếng Trung lẫn tiếng Anh tử tế nào đăng cái tin ấy, thì chỉ có mình các bạn hóng hớt bệ lên. Và bất cứ cái gì tồi tệ nhất, lố bịch nhất, vô căn cứ nhất hóng được từ báo Hàn, các bạn cũng đưa lên một cách vô cùng hả hê, thoả mãn. Hay các bạn khát máu và thèm được tin là có xứ nào đó man rợ dị mọ hơn mình?

Mình có thể thông cảm rằng trong bối cảnh Bờ Bờ Cờ Tờ Vờ cũng được coi là nguồn breaking news cho lắm nhà báo VN, không phải ai cũng đủ khả năng để tiếp cận và hiểu những gì diễn ra ở tầng elite. Nhưng với cái gì mình không biết rõ, mình nghĩ tốt nhất là nên im đi, đời sẽ khen bạn là người có liêm sỉ.

------------
@copy từ fb Gấu Tham ăn

Trên đây là một số nhận định của Facebooker Gấu Tham Ăn về việc báo chí Việt Nam đăng tin Triều Tiên xử tử hình ông Jang Song-thaek bằng "120 con chó đói".
Báo nào ư?
Này thì báo Thanh Niên ...


Này thì báo Lao động...

và còn rất nhiều tờ báo khác nữa.

nhưng sự thật là gì...?

Báo Washington Post cho biết thông tin này ban đầu xuất phát từ một tờ báo ''lá cải'' phát hành ở Hồng Kông vào ngày 12.12.2013 và mãi đến ngày 24.12.2013 mới được một tờ báo khác của Singapore trích dẫn lại và lập tức lan nhanh như vũ bão trên khắp thế giới. Bởi thông tin này đến vào đúng thời điểm tình báo Hàn Quốc tiết lộ rằng Kim Jong-un đã xử tử người chú dượng của mình vì tội “phản bội” và vài ngày sau, chính hãng thông tấn nhà nước của Triều Tiên cũng xác nhận thông tin này.
Theo bình luận của Báo Washington Post, đây không phải là lần đầu tiên những tin tức “rất sốc” liên quan đến Chính phủ Triều Tiên được lan truyền, do đó giới truyền thông thế giới nhanh chóng và dễ dàng chấp nhận thông tin " nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un giết chú dượng bằng 120 con chó đói” trên.

Tuy nhiên, Báo Washington Post cho biết có 6 dấu hiệu rất rõ ràng cho thấy đây là một thông tin bịa đặt và rất vô lý.
Dấu hiệu thứ nhất là thông tin này được đăng tải đầu tiên bởi tờ báo Wen Wei Po phát hành tại Hồng Kông - nơi có tiếng là thường xuyên đăng tải những câu chuyện nhảm nhí, ''lá cải'' và hiếm khi nào là sự thật. Trong số 21 tờ báo đang tồn tại ở Hồng Kông, tờ Wen Wei Po bị xếp thứ 19 về mức độ tin cậy.

Dấu hiệu thứ hai là nếu một tin tức có vẻ như rất “kinh khủng” như vậy, vậy tại sao truyền thông Trung Quốc lại không hề có chữ nào trong suốt cả tháng qua. Theo giải thích của một số người, Báo Wen Wei Po vốn là một tờ báo “thân Chính phủ Trung Quốc”, do đó Wen Wei Po có thể có nguồn tin đáng tin cậy. Tuy nhiên, chỉ mỗi mình Wen Wei Po đưa tin chú dượng của nhà lãnh đạo Kim Jong-un bị hành quyết bằng 120 con chó đói, trong khi các báo khác thân thiết với chính phủ Bắc Kinh hơn rất nhiều như Tân Hoa xã, Nhân Dân Nhật báo hay thậm chí là Thời báo Hoàn Cầu… lại chỉ khẳng định Jang Song-thaek bị xử tử bằng súng máy hay cùng lắm là súng phòng không là điều khá phi lý. Bởi rõ ràng là trong vụ thanh trừng nội bộ này của Triều Tiên, Bắc Kinh đã bày tỏ sự khó chịu. Vì vậy, chẳng có lý do gì họ phải giấu tin “120 con chó đói” với các tờ báo khác của mình.
Sự phi lý thứ ba thể hiện rõ ở việc giới truyền thông Hàn Quốc cũng tỏ ra hoàn toàn không biết gì về tin này. "Câu chuyện này, nếu có thực, khó mà thoát khỏi tay giới truyền thông Hàn Quốc vì họ có nhiều lý do để đưa nó hơn cả” - Chad O'Carroll, người đang điều hành trang tin NKNews.org (trang chuyên về tin tức liên quan đến tình hình Triều Tiên) - cho biết. Từ lâu nay, giới truyền thông Hàn Quốc đã có một nguồn thông tin về Triều Tiên vô cùng độc đáo và đáng tin cậy, từ việc khai thác thông tin từ những người đào tẩu khỏi Triều Tiên và tình báo Hàn Quốc thiết lập được một đội ngũ người cung cấp tin rất đông đảo ở ngay trong nội bộ Triều Tiên. Vì vậy, việc một tin tức động trời như tin "nhà lãnh đạo Triều Tiên tử hình chú dượng bằng chó đói" trên khó thể nào lọt được qua tay của giới truyền thông Hàn Quốc, để đến với riêng tờ báo nhỏ và ít tin cậy như Wen Wei Po.

Điều đáng nói thứ tư là thông tin này đã tồn tại suốt cả tháng trước đó mà vẫn không hề có một nguồn nào xác tín hay khẳng địnhm bởi nó được cho rằng quá hoang đường. Tuy nhiên, mọi việc chỉ "bùng nổ" khi giới truyền thông thế giới - trong đó có cả truyền thông Mỹ - nhúng tay vào.

Thứ năm, cứ giả sử như câu chuyện 120 con chó đói là có thật thì cũng phải hiểu một điều rằng, vụ hành quyết ông Jang Song-thaek không thể thực hiện một cách bí mật trong bóng tối, vì nó sẽ mất “tính răn đe” – cái đích mà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un hướng tới khi loại bỏ vị công thần này. Trên thực tế, những nguồn tin rất đáng tin cậy đều cho hay ông Jang bị xử bắn bằng súng máy. "Ông ta bị đưa ra tòa án binh và điều logic hơn cả là nhân vật này đã bị hành quyết bằng súng” - ông O'Carroll nói và khẳng định các nguồn tin tình báo Hàn Quốc cũng xác nhận việc này.

Thứ sáu, theo như nghi vấn của nhà văn châm biếm của Trung Đông Karl Sharro thì "nếu có chuyện 120 con chó thật thì liệu trong hoàn cảnh man rợ ấy, ai còn đủ dũng cảm và có khả năng đứng đếm số chó?”.
Theo lý giải của Báo Washington Post, việc không chỉ giới truyền thông Châu Á, mà đến giới báo chí Mỹ cũng dễ dàng tin vào một nguồn tin không có thật như vậy là vì Triều Tiên là một đất nước quá khép kín và quá bí ẩn. Đất nước này bí ẩn đến nỗi có lần nhà báo Isaac Stone Fish - người đã từng đến Triều Tiên và hiện đang làm cho Báo Foreign Policy - có lần đã nói đùa rằng các nhà báo Mỹ có thể viết bất cứ thứ gì họ muốn về Triều Tiên mà chẳng cần nguồn tin, vì độc giả chỉ có một cách duy nhất là chấp nhận nó.

Bên cạnh đó, ông O'Carroll phân tích: "Tất cả các câu chuyện về Triều Tiên thường có lượng truy cập cực lớn và đó là lý do vì sao các biên tập viên dễ dàng cho những bài báo này đi qua cửa của họ. Tôi đoán là các biên tập viên sẽ bấm bút xuất bản bài báo và ngả người ra ghế mỉm cười nghĩ rằng: Vô lý ư? Ai mà kiểm chứng được nó cơ chứ?". Trong khi đó, các độc giả - do sự thiếu hiểu biết một cách cơ bản về cách thức vận hành của chính quyền Bình Nhưỡng - nên cũng dễ dàng tin theo mà không buồn nghi vấn. Hồi năm 2012, nhiều độc giả cũng từng tin rằng lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un đã bị ám sát ở Bắc Kinh và những hình ảnh tồi tệ về đất nước này đã tiếp sức cho trí tưởng tượng của độc giả bay cao đến mức họ sẵn sàng tin tất cả mọi thứ báo chí viết về Triều Tiên.

Công nghệ “trồng cải”


Những cái tít gây sốc giờ có thể gặp nhan nhản trên các tờ báo, tạp chí. Không chỉ là tít, nhiều bài báo còn gây sốc ở cả nội dung, cách dùng câu chữ, thông điệp mà bài báo truyền tải... Nhưng điều đáng nói, độc giả không sốc ở sự thật mà bài báo đưa đến cho họ, mà sốc vì những cái tít chẳng liên quan gì đến nội dung bài báo, sốc vì cách thức thu thập thông tin của người viết, sốc vì không hiểu sao những bài viết như thế cũng được xuất bản... Nhiều phóng viên “nằm vùng” ở facebook của những người nổi tiếng. “Sao” vừa post gì hay ho lên facebook thì chỉ một vài tiếng sau đã có bài báo “ăn theo” trên báo mạng. Nội dung toàn thấy trích dẫn những lời “sao” viết trên facebook, kèm theo dăm câu bình luận chẳng đâu vào đâu. Thế mà cũng thành một bài báo!.

Vốn hay la cà trên mạng, tôi còn phát hiện ra một cách thức thu thập thông tin khác của một số phóng viên. Đó là khai thác thông tin từ những bình luận (comment) ở một diễn đàn nào đó, nhất là về những chủ đề “hot”. Không ít lần tôi phát hiện thấy một bài báo nào đó có những thông tin giống hệt những bình luận mà tôi vừa đọc ở một diễn đàn mà tôi là thành viên. Dường như người viết chỉ cần trích những bình luận mang thông tin “hot”, lắp ghép chúng với nhau là hoàn thành một bài viết. Ai không biết thì cứ tưởng phóng viên này có nguồn tin độc, lạ, nhưng những người biết sự thật như tôi thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán....

Một “công nghệ” khác mà những phóng viên báo lá cải ưa chuộng hiện nay là cố tình hiểu sai, hoặc tùy tiện cắt xén nội dung thông tin, lời nói của nhân vật..., khiến cho bản chất sự việc thay đổi 180 độ.Xem ra, cái công nghệ “trồng trọt” ở các báo lá cải thật dễ gây “ngộ độc”, không chỉ cho độc giả và những nhân vật trong các bài báo, mà cả chính những người viết./.

Đăng nhận xét

:) :( :)) :(( =))