• RSS
  • Facebook
  • Twitter
Comments

Mới đây VTV đưa tin:

Ngôi làng Bobrka nhỏ bé ở phía Nam Ba Lan sở hữu một di sản thế giới rất đặc biệt. Đó chính là giếng dầu cổ nhất thế giới đã có lịch sử từ năm 1860. Người có công phát hiện và khai thác mỏ dầu này là ông Ignacy Lukasewic với mục đích ban đầu chỉ là để cung cấp nhiên liệu cho những chiếc đèn dầu.



Dầu mỏ đã được khai thác từ rất lâu đời, theo trang RigsInternational thì người Trung Quốc vào khoảng thế kỷ thứ tư sau công nguyên đã biết khoan giếng để lấy khí đốt bằng mũi khoan gắn vào cọc tre, khí đốt được dùng để đun cho nước biển bay hơi nhằm thu lấy muối. Người Trung Quốc đã khoan được giếng sâu tới 243m để lấy khí đốt.

Khai thác dầu mỏ phát triển nhất là ở Baku, Azebaijan. Mặc dù đến thứ kỷ thứ 8, tức là sau người Trung Quốc khoảng 400 năm thì người Baku mới đốt đất thấm dầu để sưởi ấm, do thiếu củi. Chỉ trong vòng khoảng 100 năm sau đó, người Baku đã xuất khẩu dầu mỏ sang các nước Iran, Iraq và Ấn Độ do dầu mỏ của họ rất được các nước này ưa chuộng. Người Baku lúc đó chưa biết khoan dầu, các mỏ dầu lộ thiên của họ rất sẵn, họ chỉ việc múc dầu rỉ ra từ lòng đất và cho vào túi đựng, rồi dùng thú thồ hàng chở đi các nơi. Dầu mỏ không chỉ được sử dụng làm chất đốt mà còn được dùng làm thuốc chữa bệnh.

Theo trang GeoHelp thì ở một khu vực khác của châu Âu vào khoảng những năm 1500 có mỏ dầu lộ thiên là vùng núi Carpathian, dầu thu được từ mỏ lộ thiên đã được dùng để thắp sáng ở thị trấn Krosno của Ba Lan ngày nay.

Khi dầu lộ thiên ngày càng khan hiếm thì người Baku bắt đầu đào giếng sâu xuống lòng đất, dùng vải thấm lấy dầu rồi đem lên mặt đất ép ra cho dầu chảy ra. Người ta phát hiện một bia đá đề năm 1594 tại một giếng dầu đào bằng tay sâu 35m ở Baku. Như vậy có thể thấy các giếng dầu ở Baku ít phải có từ năm 1594. Sau đó, dầu mỏ đã sử dụng nhiều trong chiến trận, các chiến thuyền được trang bị vòi để phun dầu sang thuyền của đối phương rồi đốt cháy, đó là một trong những vũ khí khủng khiếp đương thời.

Suốt nhiều thế kỷ việc khai thác dầu đã đem lại sự giàu có cho các chủ mỏ dầu ở Baku. Do nhu cầu về dầu không ngừng tăng lên và điều kiện kỹ thuật cho phép, người Baku đã chuyển sang khai thác các mỏ dầu ngoài khơi. Vào năm 1803 họ đã có hai giếng dầu khoan thủ công ở cách bờ biển 18m và 30m trên vịnh Bibi-Heybat, các mỏ dầu này đã tồn tại tới năm 1825 khi bị một cơn bão lớn phá hỏng.

Đến cuối thế kỷ 19, công nghiệp dầu mỏ ở Baku đã rất phát triển, các công nghệ hiện đại đã được áp dụng, họ xây dựng nhiều nhà máy chế xuất, hệ thống đường ống dẫn dầu tới các nhà máy nằm ở xa khu khai thác dầu, và thậm chí đóng cả các tàu chở dầu để chở dầu để mang dầu vượt biển sang các thị trường có nhu cầu lớn nhưng ở xa.

Kỹ thuật khoan dầu ban đầu đơn giản là khoan xoay, tức là dùng lực xoay mũi khoan để cắt xuyên qua đất đá, xuống đến túi dầu. Kỹ thuật khoan đó chỉ thích hợp với khu vực đất sét, cát và đá nhỏ. Còn túi chứa dầu nằm giữa các vỉa đá lớn thì không thể khoan được. Sau này người ta phát minh ra kỹ thuật khoan đập, tức là mũi khoan nặng có răng được thả rơi từ trên cao xuống để đập vỡ đá, thì các túi dầu nằm giữa vỉa đá mới được đưa vào khai thác. Khoan đập cũng như khoan xoay, ban đầu đều dùng sức người hoặc động vật kéo. Sau này khi các máy hơi nước được phát minh thì mới có máy khoan cơ giới.

Dựa trên tài liệu của các giáo sư người Azerbaijan thì vào năm 1846, theo đề xuất của một kỹ sư người Nga, người Baku đã tổ chức khoan thăm dò thành công lần đầu tiên trên thế giới với kỹ thuật khoan đập, giếng khoan có độ sâu 21m, đi trước người Mỹ 13 năm trong việc khoan dầu bằng kỹ thuật khoan đập. Vài năm sau, người Ba Lan ở vùng Krosno dùng kỹ thuật khoan đập đã tạo ra giếng dầu trên vỉa đá đầu tiên vào khoảng năm 1852-1854, theo trang RigsInternational và nhiều tài liệu khác.

Như vậy, VTV có ba cái nhầm lẫn. Thứ nhất là về năm người Ba Lan khai sinh ra giếng trên vỉa đá ở làng Bóbrka, thuộc thị trấn Krosno. Họ khoan cái giếng đó vào khoảng năm 1852-1854 (nhiều tài liệu cho là vào năm 1852, trong khi nhiều tài liệu khác ghi năm 1854) chứ không phải 1860 như VTV đã đưa tin. Hầu hết các tài liệu của Ba Lan đều tự hào là họ có giếng dầu hiện đại đầu tiên trên thế giới, không có tài liệu nào nói rằng họ có giếng dầu cổ nhất thế giới. Ba Lan có tranh chấp danh hiệu này với Mỹ bởi vì rất nhiều tài liệu của Mỹ luôn khẳng định rằng người Mỹ khoan giếng dầu hiện đại đầu tiên trên thế giới vào năm 1859. Cái nhầm thứ nhất của VTV quả là tai họa đối với niềm tự hào của người Ba Lan. Thứ hai là phóng viên của VTV đã không hiểu về kỹ thuật và lịch sử, giếng dầu ở Ba Lan chỉ là giếng khoan dầu trên vỉa đá đầu tiên của thế giới chứ không phải là giếng khoan dầu đầu tiên trên thế giới. Theo các bằng chứng hiện tại thì giếng khoan dầu cổ nhất là ở Baku, Azerbaijan, có từ năm 1594. Thứ ba là thật nhạo báng người Ba Lan khi nói họ khoan dầu chỉ để đốt đèn, Ignacy Łukasiewicz, người khai sinh ra giếng dầu vỉa đá ở Krosno, vốn nghiên cứu công nghệ chế xuất dầu, ông ta lập công ty khai thác và xưởng chế xuất dầu là để bán sản phẩm cho công nghiệp đang lên của đế quốc Áo-Hung.

Mặc dù dầu mỏ đã được dùng để thắp sáng đường phố ở Krosno từ những năm 1500, nhưng đại công quốc Ba Lan-Lít va không biết làm gì để phát triển việc khai thác dầu mỏ. Thị trấn Krosno vào cuối thế kỷ 17 đã bị các đạo quân cướp bóc và dịch bệnh biến thành một xứ sở bị quên lãng. Sau khi đại công quốc Ba Lan-Lít va bị ba đế quốc Nga, Áo-Hung và Phổ phân chia, nước Ba Lan đã biến mất trên bản đồ thế giới, chỉ còn lại tỉnh Ba Lan thuộc Nga. Thị trấn Krosno thuộc về đế quốc Áo-Hung, dưới sự cai trị của vua Hung, ngành công nghiệp dầu mỏ của Krosno mới được hồi sinh và phát triển mạnh mẽ. Đế quốc Áo-Hung khi đó lên kế hoạch phát triển một hệ thống đường sắt khổng lồ, do vậy họ cần một lượng lớn các sản phẩm chế xuất từ dầu, ví dụ như mỡ bôi trơn, nhưng các sản phẩm chế xuất từ dầu lại đang bị đối thủ của họ là người Nga kiểm soát ở Baku, thế nên họ phải tìm cách khai thác các mỏ ở vùng Carpathian. Xưởng chế xuất dầu của Ignacy Łukasiewicz vào năm 1859 đã bán cho công ty đường sắt ở Vienna 50.000 kg mỡ bôi trơn.

Quay trở lại với bản tin của VTV, mặc dù họ không ghi nguồn, nhưng sau khi tìm kiếm bằng tiếng Anh, thì thấy có thể là VTV đã lược dịch bài báo của tờ New Strait Times trước đây đúng một tuần. Tờ NST cho thấy họ đăng lại tin của AFP, và đến đây thì mọi sự rõ ràng. AFP có một phóng sự về mỏ dầu ở Krosno của Ba Lan vào ngày 12.11.2014. AFP khéo léo dùng bản tin này để bợ đỡ chính quyền Mỹ với việc ca ngợi một ông chủ mỏ dầu tốt bụng khiêm tốn, đã bỏ tiền ra xây dựng cơ sở hạ tầng và trường học địa phương, gợi ý về sự hợp tác tốt đẹp xưa kia giữa Mỹ và Ba Lan thông qua câu chuyện đồn thổi về Rockerfeler, có thể là tăng cường tình đoàn kết Mỹ-Ba Lan để chống lại trò đe dọa đóng van đường ống dẫn dầu của nước Nga, nhưng lại quên nói rằng các hãng dầu mỏ Mỹ từng làm ăn rất phát đạt với Nga ở Baku. Cũng có thể là AFP cố tìm cách an ủi người Ba Lan sau khi giấc mơ khí đá phiến đã tan tành và các ông lớn phương Tây đã chuồn sạch.

AFP cũng không quên gài những chi tiết bôi nhọ người Ba Lan và làm lợi cho người Mỹ, như xuyên tạc năm khai sinh của giếng dầu ở Ba Lan để cho nó ra đời sau cái giếng dầu ở Mỹ đúng một năm. AFP chắc chắn không thể nhầm lẫn về chi tiết này, bởi vì trang web của làng Bobrka viết rất rõ rằng giếng dầu của làng được khoan vào năm 1854 và có trước giếng dầu của Mỹ ở Pennsylvania 5 năm. Một chi tiết khác phải theo dõi bản tin tiếng Anh mới thấy. AFP đưa tin giếng dầu được đào và xây dựng bằng tay, sau đó trích dẫn lời người phụ trách bảo tàng mô tả rằng những người khoan dầu dầu đầu tiên ở Krosno thực ra giống người đào giếng hơn, họ dùng các công cụ thô sơ như xẻng và búa để đào giếng dầu (có lẽ là người phụ trách bảo tàng nói về giai đoạn khai thác dầu lộ thiên ở Krosno). Điều đó làm người xem lầm tưởng là giếng dầu ở Krosno được đào bằng xẻng. Nếu người Ba Lan mà dại dột nhảy múa với bản tin của AFP thì người Mỹ có thể cười giễu người Ba Lan và tự hào với cái giếng dầu khoan xuyên vỉa đá đầu tiên trên thế giới vào năm 1859 của mình.

Người Việt Nam, hãy cảnh giác với những bản tin của AFP!
(Người Việt Nam, hãy cảnh giác với những bản tin của VTV24h hay CĐ24h - bình luận của Leubao.vn)
Theo blog Hiệp sĩ cưỡi lừa.
[...]

Categories: ,
Comments

Hồi nhỏ trước nhà có con mương mà tụi trẻ con chúng tôi lao xuống bơi mỗi ngày. Có một hôm, tắm xong, lên nhà tắm lại nước sạch, lơn tơn đi mặc quần áo thì thấy giữa nhà có một con đỉa no căng đang nằm thư giãn trên nền đất. Giật bắn cả mình. Không hiểu vì sao nó có thể bò lên tận nhà kiếm mình. Nhìn xuống bẹn bỗng thấy một vệt máu tươi roi rói rỉ ra từ cái vết tròn đặc trưng của "nụ hôn đỉa". Hóa ra nó đeo theo mình bấy lâu mà mình không biết. Và khi lên đến nhà thì nó no căng bụng, buông mình xuống đất nghỉ ngơi. Hú hồn, nó mà leo thêm tí nữa thì biết đâu lại có cuộc đại chiến giữa 2 con đỉa rùi!


Loài vật có sức sống mãnh liệt này quả là đáng sợ, không chỉ vì nó hút máu người mà còn đáng sợ hơn vì cái cơ thể dẻo hơn kẹo kéo của nó có thể kéo dãn ra như sợi cước và chui vào bất cứ ngóc ngách nào nó vớ được. Không những thế người ta còn đồn thổi về khả năng tái sinh từ đống tro tàn của nó, hệt như truyền thuyết về phượng hoàng của phương Tây. À, thậm chí còn hơn phượng hoàng vì theo thuyết tái sinh của đỉa thì 1 con bị đốt thành tro có thể tái sinh thành hàng trăm con đỉa con. Chỉ cần có nước!
Tuổi thơ mình cũng tin sái cổ vào cái thuyết này và con đỉa trở thành nỗi ám ảnh lớn nhất!

Thời gian như đưa nôi, trải qua 3 - 4 đời nhà đỉa (tuổi thọ trung bình của đỉa khoảng 6 năm nhưng có thể sống đến 20 năm), khi thế kỷ thứ 21 trôi qua được cả chục năm, bỗng dưng rộ lên tin đồn có đỉa trong sữa, trong bim bim, mì tôm,... làm thiên hạ náo loạn. Các loại "nhà" phải vào cuộc để giải oan cho đỉa.
Ngỡ như chuyện đã qua, ấy vậy mà hôm nay truyền thuyết về đỉa tưởng đã chôn vùi cùng tuổi thơ dại khờ lại được tái sinh trong chương trình "Đấu trường 100" (ngày 24/11/2014) trên kênh VTV3 của đài truyền hình quốc gia VN. Trong chương trình "đấu trí" này, ban tổ chức đã đưa ra câu hỏi là: "Loài động vật nào dù bị đốt thành than chỉ còn lại vài tế bào vẫn có thể phát triển thành một cá thể mới?" với 3 đáp án trả lời là: A - Nghêu ; B - Cua ; C - Đỉa. Lẽ tất nhiên, người chơi sẽ chọn câu trả lời C theo đúng "truyền thuyết".
Câu hỏi trong chương trình "Đấu trường 100" của VTV

Phải chăng VTV có vẻ vẫn đang thăng hoa trên con đường "ngu dân" của mình?
Trích 1 tí thông tin trên từ điển mở Wikpedia cho nhà đài thưởng lãm nhé: "Đỉa là một bộ sinh vật sống dưới nước thuộc ngành Giun đốt (Annelida) với đặc trưng cơ bản nhất là tổ chức cơ thể đã xuất hiện xoang cơ thể chính thức, cơ thể có phân đốt, hô hấp bằng mang. Cơ thể của Giun đốt nói chung cũng như Đỉa nói riêng gồm một chuỗi các đơn vị giống nhau được gọi là các đốt. Giữa các đốt có vách ngăn. Với cấu trúc này khiến cho mỗi đốt là một phần của cơ thể, có thể điều chỉnh ở một mức độ nhất định hoạt động chung của cơ thể. Đó là lý do chủ yếu cho việc khi cắt/gây tổn thương cá thể ở một số vị trí nhất định thì cá thể đỉa cũng như giun đốt có khả năng tái sinh và hình thành nên cá thể mới. Tuy nhiên, sự tái sinh này là hữu hạn, nếu làm phá vỡ cấu trúc thể xoang thì dù chỉ cắt cá thể ra làm đôi thì cá thể cũng không có khả năng tái sinh. Mặt khác, ngành Giun đốt đã xuất hiện hệ thống tuần hoàn kín, nên nó cũng sẽ không có khả năng tái sinh trong điều kiện đã phơi khô hoặc đốt cháy."
Và MC Thái Tuấn của chương trình này có vẻ như đã đọc qua thông tin này trên Wikipedia nên trông anh không tự tin và ngượng ngập khi giải thích về đáp án này.


Nếu ai còn chưa yên tâm về những thông tin mà trang Wiki này đưa ra thì có thể tự trả lời câu hỏi này: Trong Đông Y, đỉa được phơi khô, xắt thật nhỏ, sao vàng đậm mà dùng. Vị thuốc này gọi là "thủy điệt" hoặc "mã hoàng", có tác dụng làm tan huyết khối, trị mụn nhọt, phong lở... Vậy thì, người ta dám làm và uống vào cơ thể một thứ thuốc từ loài động vật mà "dù bị đốt thành than chỉ còn lại vài tế bào vẫn có thể phát triển thành một cá thể mới"?

Ngoài ra còn rất nhiều thông tin thú vị về loài động vật này mà các bạn có thể tham khảo tại trang web: http://www.impe-qn.org.vn/impe-qn/vn/portal/InfoDetail.jsp?area=58&cat=936&ID=2437
Rõ ràng truyền thuyết về đỉa có thể sẽ còn gây tranh cãi dài dài trong thiên hạ nhưng sự xuống cấp về trình độ chuyên môn, kiến thức và đạo đức nghề nghiệp của một bộ phận không nhỏ những người làm truyền hình của VTV, qua những sự kiện liên tiếp gần đây, là bất khả phủ nhận.
Nguyễn Thanh Tùng
[...]

Categories:
Comments

Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

KIẾN NGHỊ VỀ NHỮNG CHƯƠNG TRÌNH CỦA ĐÀI THVN (VTV)

Kính gửi : Ban Tuyên giáo Trung ương.

Đồng kính gửi:
- Bộ Thông tin và Truyền thông.
- Tổng giám đốc Đài Truyền hình VN - ông Trần Bình Minh




Những ngày này, dư luận khắp Việt Nam, đặc biệt là những khán thính giả của VTV vô cùng bức xúc đối với những gì mà đài truyền hình quốc gia này đã làm trong thời gian vừa qua. Điểm chung là mọi người đều khẳng định “VTV đã đánh mất giá trị vốn có của nó mang tầm một nhà đài truyền hình quốc gia”. Mới đây, VTV giới thiệu một chương trình mới, Chuyển động 24h (CĐ24h), được giới thiệu là "cung cấp tới khán giả thông tin mới nhất về mọi mặt của đời sống xã hội như: kinh tế, văn hóa, an ninh, xã hội, thể thao, giải trí trong và ngoài nước… Với tiêu chí “người đưa tin đầu tiên” – chương trình bao quát các sự kiện quan trọng, mới mẻ và lý thú trong ngày, đồng thời đáp ứng nhu cầu thông tin của người dân một cách cụ thể và nhanh nhất". Thậm chí, lãnh đạo chương trình CĐ24h đã khẳng định rằng họ sẽ "cạnh tranh với báo mạng", tức một thứ "rác" hổ lốn của truyền thông. Truyền đạt thông tin một cách khoa học, hiểu biết, có trách nhiệm là phải thẩm định nguồn gốc, sự chính xác của thông tin, bên cạnh đó còn phải đánh giá những tác động của thông tin đối với cộng đồng. Những điều đó không thể có được bằng cách làm tin chộp giựt (chưa nói đến việc xào nấu, bịa đặt,..) của báo mạng trước giờ và của CĐ24h ngày nay. Và thực tế đã chỉ ra nhiều trường hợp CĐ24h đã đưa ra nhiều thông tin không chính xác, bị dư luận phơi bày. Một đài truyền hình quốc gia, có nhiệm vụ chính là tuyên truyền, định hướng người dân về đường lối, chính sách của Đảng & Nhà nước nhưng lại có cách làm việc như những tờ báo lá cải như thế thì nó đã trở thành một công vụ phá hoại chính sách của nhà nước, đầu độc tư tưởng của nhân dân.

Mới đây nhất, chương trình CĐ24h lại làm "dậy sóng" dư luận với việc "đánh" tơi tả cậu cầu thủ trẻ Công Phượng chỉ vì một nghi ngờ mơ hồ về việc Công Phượng năm nay 19 hay 21 tuổi. Phải chăng đài truyền hình Việt Nam, cơ quan ngôn luận - truyền thông chính thức của đất nước Việt Nam, người dân Việt Nam đã thực sự không còn công việc xứng tầm để làm mà phải chạy đua với những trò câu khách rẻ tiền của các tờ báo lá cải, thứ rác rưởi văn hóa mà nhà nước đang cố gắng kiểm soát và xóa bỏ? Với "khát khao tìm hiểu sự thật" đến như vậy, tại sao VTV không tổ chức những chiến dịch điều tra các quan tham nhũng, vạch mặt những kẻ làm nghèo đất nước, những kẻ làm băng hoại giá trị truyền thống đạo đức người Việt Nam, những kẻ làm sói mòn niềm tin quần chúng vào Đảng vào chế độ,... để cùng góp phần đẩy lùi những căn bệnh thực sự của nước nhà vốn chưa có phương thuốc chữa trị hiệu quả. Những việc làm của CĐ24h như là giọt nước tràn ly đối với sự bức xúc của dư luận xã hội đối với cách làm việc của đài truyền hình quốc gia trong những năm gần đây.

Chưa ai quê được đám tang vị Tổng Tư Lệnh kính yêu của quân đội Việt Nam hơn một năm trước. Đài Truyền hình Việt Nam khi đó đã hứa hẹn sẽ truyền hình trực tiếp toàn bộ lễ quốc tang cho đồng bào trên toàn quốc, những người không có điều kiện để trực tiếp đến tiễn đưa vị Đại tướng anh hùng về với đất mẹ. Ấy vậy mà trong sáng ngày 12/10, thay vì truyền hình trực tiếp lễ viếng Đại tướng ở Nhà tang lễ Quốc gia, VTV lại chèn các chương trình lên sóng rất vô duyên, liên tiếp các tin thời sự chẳng ăn nhập đâu vào đâu. Điều này khiến cho khán giả có cảm giác như bị lừa, hụt hẫng và làm dấy lên nhưng hoài nghi trong dư luận về "một cái gì đó" trong nội bộ đội ngũ lãnh đạo Đảng và Nhà nước!

Tiếp tới sự việc giàn khoan Trung Quốc hạ đặt trái phép trong vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam, lúc mọi cảm xúc phẫn nộ tột độ của con dân nước Việt lại được dịp bung trào, VTV cho ra mắt bộ phim “Biển đông dậy sóng”. Nhưng vì cách làm ăn xổi ở thì, họ bê tuôn cả hình của lính ngụy "ăn mừng" trong khi đẩy lui được quân giải phóng trong trận đánh Xuân Lộc năm 1975 rồi gán ghép vào là lính ngụy chào đón quân giải phóng!
Hình ảnh "ăn mừng chiến thắng" tại phút thứ 3:12 trong tập 2 phim tài liệu "Biển Đông dậy sóng"

Chưa dừng lại ở đó, VTV còn định cho phép phát sóng bộ phim “Hải chiến Hoàng Sa”, một bộ phim do Cục tâm lý chiến của ngụy quyền Sài gòn phát hành sau khi để mất Hoàng Sa vào tay Trung Quốc nhưng lại nhằm tuyên truyền láo công lao trong trận hải chiến này. Tuy nhiên, trước sự bức xúc của "cộng đồng mạng" nên bộ phim đó đã không được phát trên sóng truyền hình quốc gia, nếu không chúng ta lại một lần nữa được chứng kiến những tài liệu tâm lý chiến của chế độ tay sai chễm chệ trên nhà đài truyền hình quốc gia.

Ngay cả chương trình ngỡ như chỉ thuần túy về âm nhạc, nghệ thuật như “Giai điệu tự hào” lại cũng khiến người xem đài đặt thêm một đặt dấu chấm hỏi về trình độ văn hóa của nhà đài. Những nhận xét nông cạn, thiếu hiểu biết, lệch lạc và nhạt nhẽo của một số người được mời tham dự chương trình gây không ít bức xúc trong khán giả. Không ít giá trị lịch sử vô giá, vốn là niềm tự hào của dân tộc thông qua những ca khúc này đã trở thành "món hàng mặc cả" trong một cuộc chơi mà ranh giới giữa thiện và ác, giữa chính nghĩa và gian tà, giữa ánh sáng và tối tăm, giữa đẹp và xấu đã bị xóa mờ. Trên trang facebook của chương trình, một khán giả đã đưa ra ý kiến: “Xin chương trình và các nhạc sỹ, ca sỹ , đừng áp đặt “cái tôi” của mình vào mà mất đi cái tinh thần, cái hồn cốt của bài hát, không thể bơm ngực, gọt cằm, nâng mũi … để thành con manơcanh hoàn hảo đến từng milimet, nhưng vô hồn, mà lại nói rằng : “làm mới” để phù hợp với thị hiếu của khán giả trẻ. Tôi cho đó là một sự xúc phạm, kém hiểu biết”.

Dường như là một cuộc "tấn công tổng lực" vào mọi mặt đời sống xã hội, VTV tiếp tục thách thức người xem và văn hóa Việt với một chương trình “giáo dục giới tính” bằng “phim người lớn” trên kênh khoa học giáo dục VTV2. Phải chăng VTV2 cũng không muốn "thua chị kém em" trong cuộc đua kiếm tiền từ quảng cáo nên vứt bỏ tất cả sỹ diện của một đài truyền hình quốc gia để làm cái trò lố bịch này? Phải chăng VTV không đủ khả năng để làm một chương trình "giáo dục giới tính" thực sự theo đúng tiêu chí khoa học, lành mạnh và VÌ CỘNG ĐỒNG? Phải chăng VTV không thể làm nổi chức năng của nhà nước giao cho là "xây dựng một nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc" mà thay vào đó là "nhập khẩu" nền văn hóa (thực chất là "vô văn hóa") từ ngoại quốc? Sự lố bịch tai hại ấy đã khiến một cậu học trò cấp 3 cũng phải lên tiếng, trong một bức thư ngỏ gửi bộ trưởng bộ Thông tin - Truyền thông Nguyễn Bắc Son, đăng trên mạng mà quý vị có thể tham khảo tại đây: http://www.leubao.vn/2014/11/tam-thu-gui-bo-truong-nguyen-bac-son-ve.html.

Trở lại chuyện Công Phượng, giờ đây mọi chuyện đã rõ ràng, chương trình CĐ24h đã lợi dụng sự nổi tiếng của một con người để đánh bóng chương trình của mình. Đạp con người ta xuống tận bùn đen nhưng vẫn giả nhân giả nghĩa kêu gọi: “Chúng tôi yêu em”. Tất cả nhân chứng, bằng chứng, từ người dân, thân nhân, đến cơ quan nhà nước thì VTV cho rằng sai. Ai trả lời theo ý đồ của chương trình mới cho rằng đúng. Viện dẫn luật thì yếu kém, sai lệch. Thử hỏi rằng CĐ 24h có thực sự tôn trọng khán giả và tôn trọng chính mình? Sự việc đã dấy lên hồi chuông báo động về đạo đức nghề nghiệp và đạo đức con người trong những người đang làm việc đại diện cho truyền thông nước nhà. Phải chăng CĐ 24h sẵn sàng bất chấp tất cả chỉ để thỏa mãn những mục đích thấp hèn của mình. Không chỉ khán giả mà có không ít đồng nghiệp cũng đã lên tiếng về thái độ “vô nhân tính” của những người làm chương trình. Không chỉ dừng ở góc độ đạo đức nghề báo, việc CĐ 24h thu thập những thông tin về đời tư của Công Phượng vi phạm nghiêm trọng vào điều 38, Bộ luật dân sự về Quyền bí mật đời tư, trong đó quy định Quyền bí mật đời tư của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ. Hành động chương trình CĐ 24h cố tình phát tán những hình ảnh đời tư đó thì người thực hiện chương trình có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tội làm nhục người khác quy định tại Điều 121 Bộ luật Hình sự: Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người khác, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.

Để thực hiện điều mình muốn, những người làm chương trình CĐ24h đã làm những trò mà không ai có thể ngờ được như:
- "Hăm dọa" Công Phượng khi yêu cầu em phải lên tiếng và "hứa" rằng "em sẽ vẫn được đá bóng" ngay trên đài truyền hình quốc gia.
- Đăng tải nội dung mang tính miệt thị trên trang Facebook của Trung tâm tin tức VTV 24. Nguyên văn nội dung là: “Chỉ đến khi chết người ta mới biết được tuổi thật của các vận động viên. Bởi khi chết họ cần tên tuổi thật để thắp hương, cúng giỗ. Mời các bạn đón xem phần 2 sau ít phút”.
Sau khi những lời miệt thị đó bị cộng động mạng phản ứng dữ dội, đại diện VTV24H liền phát biểu với báo chí rằng"Page của nhà đài bị hack" nhưng qua một nhân viên khác tên Trúc Lê Mai thừa nhận những dòng đó là do nhân viên nhà đài đưa lên (xem hình bên dưới). Biết không thế chối cãi được giám đốc nhà đài VTV24H phải thừa nhận những lời nói đó do nhân viên của mình đưa lên. Qua đó chúng ta cũng đã thấy được sự trung thực của người làm báo ở đâu... Ngay những người đứng đầu nhà đài còn lươn lẹo kiểu đó thử hỏi cái câu" Chúng tôi cần sự trung thực" của họ nghe có vẻ không thực tâm.
- Khi sự việc của CĐ24h đang ở trong "tâm bão", VTV3 cho phát sóng phim hoạt hình "Gắp xương cho thầy" trong chương trình Quà tặng cuộc sống tối 19/11, ngay dịp cả nước cùng tri ân những người thầy. Tất nhiên, chương trình này và VTV lại được nhận thêm sự phản ứng mãnh liệt của khán giả cùng án phạt 30 triệu đồng từ bộ Thông tin - Truyền thông. Có điều, một câu hỏi được đặt ra là: liệu có phải VTV đã cố tình làm việc này (chiếu phim nhằm thời điểm dễ gây tổn thương nhất cho người xem và đối tượng được phản anh và thậm chí nhấn mạnh bằng việc thêm chữ "cho thầy" vào tựa phim) để "chia lửa" với chương trình CĐ24h đang bị phản đối mạnh mẽ? Họ muốn hướng dư luận sang một hướng khác? Nếu thực sự là như vậy, chúng ta có thể thấy VTV đang coi thường người xem đến mức nào!



Kính thưa Ban Tuyên giáo TW,
Kính thưa Bộ trưởng bộ Thông tin - truyền thông,

VTV là một cơ quan truyền thông quốc gia, là bộ mặt của quốc gia đối với bạn bè thế giới, là vũ khí đắc lực của Đảng và Nhà nước trong việc tuyên truyền tư tưởng, chính sách, đặc biệt là về chính trị - văn hóa để xây dựng một xã hội, con người Việt Nam theo định hướng XHCN. Thế nhưng hiện nay, nhiều chương trình của VTV không có tính chọn lọc, chạy đua theo thị hiếu tầm thường của một bộ phận nhỏ trong xã hội gây không ít thất vọng trong khán giả của VTV.

Là một khán thính giả của VTV, với nghĩa vụ công dân của mình và đại diện cho tiếng nói của đông đảo người xem truyền hình, tôi khẩn thiết đề nghị cơ quan Tuyên giáo, Bộ Thông tin truyền thông cần ngồi lại với VTV để đánh giá lại chức năng, nhiệm vụ của VTV và đặt nó trở lại đúng vị trí của mình. Đặc biệt, cần xem xét có nên tiếp tục phát sóng chương trình CĐ24H, chương trình "phim người lớn" nữa hay không? Bên cạnh đó, thiết nghĩ dư luận cũng cần câu trả lời thỏa đáng về việc xử lý những người liên quan trong chương trình CĐ24H như thế nào. Làm sao để những trò lố này không còn lặp lại nữa trên một đài truyền hình quốc gia cũng như trên các phương tiện truyền thông nghiêm túc khác?

Cám ơn và mong mỏi sự can thiệp nhanh chóng của quý cơ quan!
TPHCM, ngày 24 tháng 11 năm 2014
Linh Nguyễn

[...]

Categories: ,
Comments

Chuyện ông Trần Quốc Hải sang Campuchia sửa chữa và "chế tạo" xe bọc thép đáng lý ra là một chuyện vui, đáng tự hào về tay nghề của một người thợ Việt Nam nhưng qua "định hướng" của một số "lều báo", nó trở thành một trò lố, thậm chí được lợi dụng để hướng dư luận vào trò "đâm bị thóc, chọc bị gạo" đối với các chính sách của nước ta. Trước khi đi vào chi tiết, cần phải khẳng định rằng tôi rất tôn trọng tâm huyết, khát vọng sáng tạo và mến phục tài năng của cha con ông Hải. Nhưng với những gì mà báo chí và ông đã thể hiện trong những ngày vừa qua, tôi không thể không lên tiếng để làm rõ một số điều..


1. "Đại tướng quân"?
Sau khi ông Hải được Hoàng gia Campuchia tặng thưởng huân chương, một số báo Việt Nam với bản chất la liếm của mình thay nhau tung hô ông Hải thành một "Đại tướng quân" như thể ông thực sự là một quan chức cấp cao của quân đội Campuchia. Không rõ đây là sự ấu trĩ, thô thiển của người làm báo hay là một trò "hô phong hoán vũ" để câu khách và "xỏ mũi" dư luận như thói quen của họ?

Huân chương của cha con ông Hải nhận được thực chất là một loại huân chương hữu nghị của Hoàng gia Campuchia, có tên tiếng Anh là "The Royal Order of Sahametrei". Huân chương này được dùng để trao tặng cho những cá nhân, tổ chức nước ngoài có những đóng góp nhất định cho vương quốc Campuchia, trên mọi lĩnh vực. Đây là một hệ thống khen thưởng có từ thời Pháp thuộc và "nhái" theo "Bắc đẩu bội tinh" của Pháp. Khởi thủy của Bắc Đẩu Bội Tinh là do Naponelon lập ra để tặng thưởng cho những cá nhân hoặc tổ chức (cả dân sự và quân sự) có đóng góp đặc biệt cho nước Pháp. Những người được tặng thưởng Bắc đẩu bội tinh sẽ trở thành một thành viên trong Légion d'honneur (đội quân danh dự). Vì theo hình thức một đội quân thời phong kiến ở phương tây và cho những người "có đóng góp", những cấp bậc của hệ thống huân chương này tượng trưng cho các cấp bậc chỉ huy trong quân đội phong kiến & theo nghĩa là "đội quân hiệp sỹ" (nhưng là danh dự - "có tiếng mà không có miếng"). Huân chương này được chia làm 5 cấp như sau:

1. Grand croix / Grand cross (Moha Serivodho or Mohasereivadh) - Tạm dịch "đại thập tự", hiểu là huân chương hữu nghị hạng nhất.
2. Grand officier / Grand officer (Vorsenea) - Tạm dịch "sỹ quan cao cấp", hiểu là huân chương hữu nghị hạng nhì.
3. Commandeur / Commander (Thipden) - Tạm dịch "chỉ huy", hiểu là huân chương hữu nghị hạng ba.
4. Officier / Officer (Senea) - Tạm dịch "sỹ quan", hiểu là huân chương hữu nghị hạng tư.
5. Chevalier / Knight (Assarutti) - Tạm dịch "hiệp sỹ", hiểu là huân chương hữu nghị hạng năm.

Cha con ông Hải được tặng thưởng loại thứ 2, chẳng hiểu sao được "chuyển ngữ" thành Đại tướng quân? Hãy xem những gì mà báo chí thổi phồng dưới đây có lố bịch không?
Và cha con ông Hải đã được Thủ tướng Campuchia Hun Sen trao tặng “Huân chương Đại tướng quân” – Huân chương cao quý nhất của Hoàng gia Campuchia (Lao Động - ngày 14/11/2014).
Ông Hải thật thà cho biết, số tiền đi kèm huân chương chỉ có vài ngàn USD. Tuy nhiên, sau khi phong tướng, cả gia đình ông được biệt đãi rất trịnh trọng. Cuộc sống, sinh hoạt của gia đình ông hưởng đúng tiêu chuẩn cấp tướng. (Một thế giới - ngày 13/11/2014).
Ngay cái tiêu chí đầu tiên của nghề làm báo là TRUNG THỰC, xem ra đã chẳng có báo nào thực hiện nổi!
Huân chương cha con ông Hải nhận được là loại Grand officier

2. Giá trị của "Đại tướng quân"
Vì là huân chương hữu nghị nên mục đích chính của nó là ghi nhận sự đóng góp của người được tặng thưởng đối với hoàng gia, chính phủ hoặc nhân dân Campuchia. Giá trị tiền thưởng khoảng "vài ngàn USD" (như ông Hải thổ lộ). Và không chỉ cha con ông Hải mà trước đó có rất nhiều người Việt Nam đã từng được tặng thưởng loại huân chương này (nhưng có lẽ không đủ "thơm" để các "lều báo" la liếm!). Ví dụ:
- Gần đây nhất, tháng 9/2014, huân chương này được trao cho các ông Vũ Xuân Hồng, Chủ tịch Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt Nam; ông Vũ Mão, Chủ tịch Hội hữu nghị Việt Nam-Campuchia; ông Đào Xuân Cần, Chủ nhiệm Liên minh hợp tác xã Việt Nam; ông Nguyễn Hải Giang, Phó Chủ nhiệm Liên minh hợp tác xã Việt Nam; Thượng tọa Thích Đức Thiện, Phó Tổng Thư ký Giáo hội phật giáo Việt Nam và ông Lý Quang Bích, Phó Tổng Thư ký Hội hữu nghị Việt Nam-Campuchia. (http://www.vietnamplus.vn/don-nhan-huan-chuong-do-vuong-quoc-campuchia-trao-tang/279738.vnp)
- Tháng 7/2012, 5 cá nhân và tập thể ở Kon Tum được trao tặng huân chương này "vì đã có những đóng góp quan trọng trong việc củng cố, xây dựng và phát triển mối quan hệ hữu nghị truyền thống, hợp tác toàn diện láng giềng tốt đẹp Việt Nam và Campuchia, giữa tỉnh Kon Tum và tỉnh Rattanakiri". (http://dantri.com.vn/chinh-tri/campuchia-trao-tang-huan-chuong-huu-nghi-cho-5-ca-nhan-tap-the-tinh-kon-tum-618460.htm).
- Doanh nhân, cựu chiến binh Phạm Đức Quảng đã có nhiều đóng góp về kinh tế cho Campuchia nên "là một trong số các doanh nhân đầu tiên của Việt Nam được nhà Vua và Chính phủ Hoàng gia Campuchia trao tặng phần thưởng cao quý: Huân chương Đại Hiệp Sĩ và tên anh được đặt cho một con đường khu vực Bộ Tư lệnh cảnh vệ, tại Phnôm Pênh" (http://www.cuuchienbinhtphcm.vn/index.php?option=com_content&view=article&id=212:nho-cau-giup-ban-la-tu-giup-minh&catid=82:gng-ngi-tt-vic-tt&Itemid=192).
......

Và theo thông tin "bên lề" của một số người có kinh nghiệm về Campuchia thì bạn chỉ cần một khoản tiền kha khá là có thể "mua" được một cái danh "tướng quân" bên Campuchia để được "hai bên có lính hầu đi dẹp đường" rồi đó. Các "lều báo" Việt ta lắm tiền, thử một lần xem sao?! :D

3. Giá trị sử dụng của "xe thiếp giáp ông Hải"
Đã có nhiều bài trên các mạng xã hội phân tích về khía cạnh tính khả dụng của các xe mà ông Hải sửa chữa, "chế tạo" trong quân sự. Một trong những bài đó, bạn có thể tham khảo tại đây. Tuy nhiên, dù không phải là người có chuyên môn về quân giới, cơ khí nhưng tôi cũng xin nói thêm vài điều về những điều mà chỉ cần "nhìn ảnh, đọc báo" cũng biết. Trước hết, cần lưu ý rằng thông tin về việc cha con ông Hải sửa chữa, "chế tạo" xe thiết giáp tại Campuchia chỉ đến từ phía ông Hải và báo chí Việt Nam và được một số trang tiếng Anh đăng tải lại, nên chúng ta không có được sự đánh giá cụ thể, nghiêm túc và khoa học từ những người có chuyên môn.

Thứ nhất, ông Hải nói "nhiều xe bọc thép của họ hư hỏng, không khởi động được", "rất nhiều chuyên gia, kỹ sư từ Ukraina, Nga và cả Việt Nam sang sửa chữa cũng không được". Tôi không phải là không muốn tin vào những điều ông nói nhưng quả thực tôi rất thắc mắc là ở Nga, ở Ukraina họ sản xuất ra loại xe này và hàng ngày vẫn sản xuất ra các loại chiến xa tân tiến hơn, nhẽ nào họ không làm nổi cái việc cho động cơ khởi động? Về Việt Nam, xin mời ai nghi ngờ thì cứ lên google, gõ từ khóa về "nâng cấp tăng thiết giáp" thì thấy các đơn vị quốc phòng VN đang làm những gì (mà chỉ là "bề nổi" thôi nhé!).

Thứ hai, ông Hải nói về việc thay động cơ xăng bằng động cơ dầu diezel. Như vậy, ông Hải đã làm cái việc mà "rất nhiều chuyên gia, kỹ sư từ Ukraina, Nga và cả Việt Nam sang sửa chữa cũng không được", tức làm cho xe chạy được, bằng cách "thay động cơ" của xe (!). Quả thật là các vị "chuyên gia, kỹ sư" kia quá kém thật, có vậy mà không nghĩ ra!!! Còn chuyện "chỉ tốn 25 lít dầu diesel cho 100 km thay vì phải mất 45 lít xăng như trước kia" thì xin miễn bàn vì không có thông tin cụ thể (chẳng hạn như "công suất máy"). Nhưng xin trích ra đây một phần bài viết của ông Thanh Huy gửi cho báo BBC Việt ngữ về vấn đề này để cùng tham khảo: "Khách quan mà nhìn lại việc ông Hải sửa chữa xe bọc thép BRDM 2 với trọng lượng 7,7 tấn là một việc hết sức bình thường khi mà ở Việt Nam số lượng người làm nghề sửa chữa thiết bị khá đông và đa số họ hoàn toàn làm được. Việc thay động cơ xăng với kỹ thuật, công nghệ chế tạo từ thập niên 60 bằng một động cơ diezel tương đồng với công nghệ hiện đại là việc làm đơn giản. Hiệu quả tăng công suất thiết bị, lượng tiêu hao nhiên liệu giảm đi khoảng 1,5 lần là mặc định.".

Thứ ba, về chiếc xe mới mà ông Hải "chế tạo" thì ngoài các bất cập về kỹ thuật quân sự như các bài viết khác đã nói, cần phải xác định rằng đây là một chiếc xe ông Hải lắp ráp lại từ các linh kiện mà ông ấy mua được và công sức lớn nhất của ông là tạo ra bộ khung, vỏ cho nó từ thiết kế của mình (theo mẫu thiết giáp V300 của Mỹ). Điều đó có quá khó khăn với các anh thợ cơ khí khéo tay Việt Nam hay không?! Vậy ta bàn về cái phần "của ông Hải" trong chiếc xe này, tức "bộ giáp". Dù không có đủ các thông số cần thiết để đánh giá nhưng nhìn độ dày của lớp lá chắn cho xạ thủ và nắp tháp súng thì quả thật cũng rất đáng lo ngại về khả năng chống đạn của nó. Hãy tham khảo ảnh dưới để thấy một viên đạn AK có thể xuyên qua tấm thép 10mm dễ dàng thế nào.
Đây là một tấm thép dày 10 mm, có 2 vết đạn súng ngắn K59 và súng trường tiến công AK-47. Vết đạn súng AK-47 đã xuyên từ bên này qua bên kia tấm thép.
Chiếc xe do ông Hải "chế tạo"

Thứ tư, về giá cả: theo Vnexpress, ông Hải được trả công 25.000USD cho mỗi chiếc xe được sửa chữa (chưa kể phụ tùng, trang thiết bị) và mất 200.000USD cho "tổng chi phí mua sắm thiết bị, trả tiền nhân công" (tức chưa kể phần "tiền lời" của ông ấy) đối với xe mới. Như vậy là đắt hay rẻ? Tham khảo một trang chuyên bán các loại tăng thiết giáp cũ thời Liên Xô ở Ukraina, giá của các xe "đời mới" hơn loại BRDM-2 mà ông Hải "nâng cấp", chẳng có cái nào quá 30.000USD (!). Tất nhiên, những xe này đã bị gỡ bỏ các trang bị quân sự nhưng các bộ phận quan trọng nhất của nó là giáp, động cơ,... thì còn nguyên vẹn. Nếu các bạn có nhu cầu thì chọn loại nào: mua một chiếc BRDM-2 (từ 1962) không chạy được và bỏ ít nhất 50.000USD ra sửa chữa, nâng cấp (ông Hải bỏ 25.000USD ra sửa cái xe đầu tiên và được thưởng công 25.000USD cho mỗi xe sửa) hay bỏ khoảng 40.000USD - 50.000USD (gồm vận chuyển và các phí khác - bỏ qua thuế má vì mua cho quân đội) mua các xe thiết giáp đời 7x và gắn thêm súng ống?
Một chiếc xe BRT-60MTD, sản xuất năm 1979, được giới thiệu là trong "tình trạng tuyệt hảo" được rao bán giá 25.000USD
Như vậy, có thể đánh giá sơ bộ, những chiếc xe của ông Hải có lẽ được lữ đoàn 70, một lữ đoàn cảnh vệ, chống khủng bố - bạo động,.. sử dụng như một công cụ trấn áp biểu tình (và "duyệt binh") chứ còn xét về tính năng quân sự thực sự thì e rằng còn nhiều điều phải nói. Và như những điều đã phân tích ở trên, có lẽ nhận xét dưới đây của một bạn trên internet về vấn đề này khá là hợp lý và thú vị:
"Mấy ông bạn K thừa biết trang bị chơi vậy thôi, chứ làm gì có đánh nhau trong thời gian này mà lo bại lộ chuyện áp phe làm hàng dỏm kiếm tiền. Một thời gian sau,về hưu rồi thì xe cũng thanh lý theo , tạo điều kiện cho đàn em sau này mua sắm cái khác kiếm ăn. Còn chuyện cải tiến tầm bắn 7m là do lo sợ dân biểu tình tiếp cận chiếm xe giống ở Ucraina, trong khi xe thiết giáp ở K chủ yếu là dùng thị uy trấn áp biểu tình. Mai mốt lỡ như có dân biểu tình ở K mà bị chết vì sự cải tiến này thì mối thù Youn càng nặng hơn! Giả sử có đánh nhau với VN, mấy chiếc xe kiểng này tiêu tùng nhanh chóng, ông Hải sẽ bị truy lùng tội làm gián điệp phá hoại quân lực hoàng gia. Xem ra hòa bình hay chiến tranh gì thì ông Hải cũng gặp nguy trong nay mai ! lợi bất cập hại rồi ông ơi!"

4. Chuyện "làm khoa học"
Ông Hải có vẻ như rất mê cái danh xưng "nhà khoa học". Ông và các báo la liếm ăn theo, liên tục giật gân về việc "được gọi là nhà khoa học" để từ đó kết luận là "ở đó làm khoa học sướng lắm, không cần bằng cấp gì cả". Trên cơ sở đó, ông Hải và các báo cũng không quên tranh thủ "đá giò lái" về phía Việt Nam cứ như thể đất nước này, thể chế này thực sự không biết "trọng tài" của ông vậy.
Ngay cả việc nói nên những điều này đã chứng tỏ rằng ông Hải và các báo đang làm những việc phi khoa học.

Thứ nhất, cần làm rõ thế nào là một nhà khoa học. Theo tổng hợp của trang tự điển mở Wikipedia thì:
"Nhà khoa học, theo nghĩa rộng, là người tham gia vào những hoạt động mang tính hệ thống nhằm thu được tri thức trong một lĩnh vực nào đó. Theo nghĩa hẹp hơn, một nhà khoa học là người áp dụng các phương pháp khoa học trong nghề nghiệp của họ".
Mà "phương pháp khoa học" là gì?
"Phương pháp khoa học là một bộ các kỹ thuật nhằm nghiên cứu các hiện tượng, mục đích là để thu được kiến thức mới, hoặc chỉnh sửa và gắn kết với các kiến thức trước. Để được coi là khoa học, phương pháp điều tra phải được dựa vào việc thu thập chứng cứ thực nghiệm hoặc chứng cứ đo lường được, tuân thủ theo những nguyên tắc lý luận cụ thể.".

Vậy việc "thay động cơ", "độ" lại xe hay thậm chí là lắp ráp một chiếc xe mới từ những linh kiện có sẵn và "tấm áo" mới thì có phải là một công việc của một nhà khoa học? Việc được một người nào đó, trong một lúc nào đó gọi là nhà khoa học thì nghiễm nhiên ông Hải là một nhà khoa học?!

Thứ hai, nếu thực sự ở Campuchia, người ta có thể "thích làm gì thì làm, không cần bằng cấp, giấp phép gì cả" thì ông Hải và các ông "lều báo" nên lấy làm tiếc cho dân Campuchia vì họ đang được bảo hộ bởi một chính quyền không quan tâm gì đến lợi ích của họ và nên mừng vì những gì nhà nước Việt Nam đang lo lắng cho họ. Tại sao ư? Cứ thử tưởng tượng một "khoa học gia tự phong" nào đó nổi hứng nghiên cứu về bom, chất nổ,... trong một khu dân cư, hay một vị nổi hứng chế xe thiết giáp để bán cho các phe phái chống chính quyền thì sẽ thế nào? Chắc hẳn là chính quyền Campuchia sẽ mặc kệ vì "anh làm được gì thì cứ làm" nhỉ?
Có thể ở Campuchia, người ta có chính sách thông thoáng hơn về việc "làm khoa học" nhưng cần phải hiểu rằng, đó chưa chắc đã là thế mạnh mà rất có thể là những lỗ hổng về việc quản lý. Chẳng có một chính quyền nghiêm túc nào cũng như chẳng có hiệp hội khoa học nào mà dễ dãi trong việc "làm khoa học" cả!
Ông Hải và báo chí "xỏ xiên" về những trở ngại của phía chính sách nhà nước khi "làm khoa học" thì tôi cũng cảm thấy không được thuyết phục vì rõ ràng, nếu gọi cách tạo ra các sản phẩm của ông Hải là "làm khoa học" thì hàng ngày, hàng giờ vẫn có hàng trăm, hàng ngàn người trên khắp Việt Nam đang tự do thực hiện sự sáng tạo đó đấy thôi. Thậm chí, đài truyền hình quốc gia có hẳn chương trình Nhà sáng chế để dành riêng phục vụ nhu cầu sáng tạo của người dân Việt.

Không biết là ông Hải có từng đăng ký chương trình này hay không nhưng tôi nghĩ là cho dù ông ấy có đăng ký thì cũng chẳng gặt hái được kết quả gì nhiều vì các sản phẩm của ông ấy rõ ràng chỉ là mô phỏng lại những gì có sẵn (thêm chút cải tiến như ... đẩy xạ thủ nhô cao lên khỏi tháp súng làm mồi cho đạn đối phương!) chứ không thỏa mãn các tiêu chí của sáng chế, là "một giải pháp kỹ thuật mang tính mới về nguyên lý kỹ thuật, tính sáng tạo và áp dụng được".

5. Về những "trực thăng ông Hải"
Nhân chuyện những chiếc xe này, ông Hải và báo chí lại khơi gợi lại chuyện những chiếc máy bay trực thăng mà ông Hải đã chế tạo. Để thấy những gì ông Hải đã làm được đối với sản phẩm của mình và "trở ngại" từ phía cơ quan chức năng như thế nào, mời các bạn tham khảo bài viết của nhà báo Thu Uyên (VTV), người có mối liên hệ trực tiếp với sự kiện này:
Chuyện anh Hải chế máy bay trực thăng: (Xe bọc thép là chuyện khác, tôi không biết nên không ý kiến)
Cuối 2005 đầu 2006, khi anh Hải và anh Danh lắp xong 1 chiếc trực thăng nữa (cả 2 chiếc đều chưa thể bay), báo chí viết: "Hai Lúa chế tạo máy bay!" rất phấn khích. Lúc đó tôi vừa làm "Tại sao không?", liền cùng bạn biên tập Thủy Trà về ngay Suối Dây, Tây Ninh xem thực hư ra sao. Nhà anh Hải nghèo, 2 mô hình máy bay nằm ở 2 gian lợp tôn. Máy bay thứ nhất động cơ xe Zin, ghế nhựa buộc dây thép, ống sắt. Mô hình thứ hai gắn Honda hay Kole gì đó, bộ phanh ga cũng là của động cơ trên, tôi không còn nhớ, phủ sắt gò sơn trắng gồ ghề. Cánh quạt kiếm từ phế liệu chiến tranh. Riêng cửa kính trước anh Hải kể phải đi lùng ở chợ Dân Sinh rất lâu. Gia đình rất thân thiện và lúc đó anh Hải anh Danh chỉ mong làm sao được các nhà khoa học chứng nhận cho sáng chế này. Mặc dù trước đó, mô hình trực thăng đầu tiên không bay được, khi mang ra đồng thử nghiệm thì không thể cất cánh, địa phương phải yêu cầu dừng vì sợ chết người, nhưng anh Hải vẫn được địa phương cử đi dự Hội nghị tôn vinh những Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới toàn quốc, điều đó chứng tỏ chính quyền ủng hộ anh đến thế nào. Và anh đã nói, nhờ vinh dự đó mà anh quyết chế chiếc thứ hai!
Anh Hải là người tâm huyết và lắm sáng kiến, lại khéo tay. Lúc đó chúng tôi hỏi anh làm gì để sinh sống và có tiền chế máy bay, thì anh chỉ những chiếc xe tải nhẹ chở mía chạy qua, bảo chúng đều do anh độ, để tăng hiệu suất chở mía. Nông dân quanh vùng đều đến anh để cải tiến xe của họ. Ngoài ra, anh còn đang chế một vài loại công cụ làm ruộng khác, và anh chỉ cho chúng tôi xem 1 cái máy bừa.
Đúng kiểu "Tại sao không?", chúng tôi đam mê cái đam mê của anh, và quan tâm xem điều gì đã thúc đẩy anh nghĩ tới máy bay trực thăng, anh mở máy tính, cho xem khoảng 30 tấm ảnh download từ internet về các loại máy bay trực thăng từ thời ban đầu của chúng. Bản vẽ hai chiếc máy bay rất sơ sài và thuần túy là mô hình, ngay từ đầu chúng tôi đã thấy không mang yếu tố cơ khí chính xác.
Tôi giới thiệu các anh với ba tôi, Giáo sư - Tiến sĩ Nguyễn Văn Tuyên, khoa Cơ khí, bộ môn Cơ học chất lỏng và Kỹ thuật Hàng không Đại học Bách khoa Hà Nội. Các anh rất phấn khởi và trong tháng đó đã ra ngay Hà Nội để gặp ba tôi. Nhận xét của ba tôi là: Anh Hải và anh Danh không nắm kiến thức cơ bản, cụ thể nhất là trọng tâm máy bay ở đâu thì không xác định được. Các kiến thức như khí động lực, cơ học các vật thể bay lại càng không có. Do đó, 2 vật thể được tạo ra chỉ mang tính chất mô phỏng, chỉ là mô hình máy bay trực thăng. Cả nhà tôi yêu mến sự nhiệt tình của các anh, Ba tôi tặng 2 anh quyển "Mục đích cuộc sống", hồi ký của Công trình sư Yakovlev, cha đẻ của máy bay trực thăng YAK. Và ông giới thiệu hai anh với Bộ môn Cơ học chất lỏng và Kỹ thuật Hàng không ĐHBK Hà Nội, lúc đó Phó tiến sĩ Nguyễn Thế Mịch, phụ trách về Kỹ thuật hàng không đã sẵn sàng lập 1 nhóm vào Tây Ninh giúp 2 anh nghiên cứu và điều chỉnh lại, trước nhất là tìm trọng tâm của máy bay, mọi chi phí do Bộ môn chịu. Tôi nhớ hai anh phấn khởi lắm, lên ngay kế hoạch và điện thoại qua lại, gửi ảnh gia đình rất vui.
Nhưng chỉ sau độ nửa tháng, anh Hải có "báo tin vui" với ba tôi, là hội Cựu chiến binh với 1 ông tướng bộ binh về hưu nào đó vừa tới thăm và cam kết sẽ yêu cầu các cấp chính quyền công nhận sáng chế của các anh. Rồi anh được một số người quân sư viết thư lên Chủ tịch nước. Rồi, diễn ra 1 chương trình Người đương thời về 2 anh, trong đó có nhà khoa học phản biện rằng máy bay như thế không thể bay được. Nhưng có lẽ anh Hải chỉ cần được công nhận.
Báo chí sau đó thỉnh thoảng lại xới lên là Hai Lúa còn chế được máy bay, coi đó là "cái tát nhẹ" đối với các trường, viện, các kỹ sư nói chung. Ngay như thông tin là chiếc máy bay thứ hai được trưng bày ở Viện bảo tàng Nghệ thuật hiện đại New York trong mấy tháng, không ai chú ý rằng đó là do 1 nghệ sĩ gốc Việt giới thiệu như một tác phẩm nghệ thuật đương đại trong Project Gallery. Một mô hình.
Năm 2007, sau khi khảo nghiệm nhiều lần, Bộ Quốc phòng đã kết luận: máy bay này không có bản vẽ, không tiêu chuẩn kỹ thuật về khí động học, độ bền kết cấu, dung sai các phần tử, nhất là phần tử chuyển động quay, lắp ráp cũng sai nguyên lý điều khiển của máy bay trực thăng. Động cơ chế chỉ có khả năng nâng một nửa trọng lượng của vật thể. Cần lái không điều khiển được theo ý của người lái, nếu có nhấc lên khỏi mặt đất sẽ vô cùng nguy hiểm. Bộ Quốc phòng khuyến cáo dừng ngay việc thử nghiệm máy bay. Như vậy là chính quyền và quân đội mất nhiều công để bảo vệ tính mạng cho anh và những người xung quanh.
Một điều chắc chắn rằng, có những sáng chế đơn giản, sáng ý là làm ra được, như cái phin cà phê bằng giấy, hay cái máy bừa. Nhưng trực thăng không phải là cái có thể sáng chế ra kiểu nhanh trí như thế. Nhiều bài báo về anh Hải cũng mắc tội nhanh trí khôn, nghe - chép, nhìn - mô phỏng. PV Việt ngữ BBC sang bên Tây rồi cũng không khá gì hơn. Cái ý "Ở Campuchia, nếu anh làm được một công trình nào đó, đánh giá xong họ công nhận anh là nhà khoa học" làm tôi thấy phì cười. Và chủ ý của bài viết, "Đam mê của tôi không được khuyến khích ở VN" thật thô thiển. Anh Trần Quốc Hải có lẽ là người nông dân được ưu ái nhất trong số những người cần cù lao động và tự chế tạo những công cụ cho mình.
Giáo sư Nguyễn Văn Tuyên đang hướng dẫn ông Hải các kiến thức về trực thăng
Như vậy việc ông Hải và báo chí kêu gào về cái gọi là "bằng sáng chế" cho những chiếc trực thăng KHÔNG BAY ĐƯỢC đó và ta thán trên báo ngoại quốc là "Đam mê của tôi không được khuyến khích ở Việt Nam" thực sự là một trò hề vì áp dụng theo tiêu chí của "sáng chế" nêu trên thì không rõ những sản phẩm này đã đạt được điều gì và quan trọng nhất, đã được thẩm định và xác nhận như thế nào? Khi kêu gào những điều này, ông Hải và báo chí có đưa ra được bất kỳ bằng chứng gì về sự thành công của các sản phẩm này không? Hay họ nghĩ việc những chiếc "trực thăng không biết bay" này được mua, đưa ra nước ngoài và trưng bày như một MÔ HÌNH là một thành công của sự SÁNG CHẾ? Nếu vậy thì có được mấy sự khác biệt về giá trị sử dụng giữa "sáng chế" này và các mô hình máy bay từ phế liệu khác?
Cùng chung giá trị ... trưng bày
6. Kết luận
Như đã nói ở phần mở đầu, tôi không hề có ý định phủ nhận tài năng và tâm huyết của cha con ông Hải nhưng việc thổi phồng một cách quá lố về những gì ông Hải làm được và từ đó "đâm bị thóc, chọc bị gạo" về các chính sách, chế độ đãi ngộ nhân tài của Việt Nam của báo chí (đặc biệt là các bài trên báo Một thế giới) là một việc làm đáng lên án. Trong những ngày vừa qua, dư luận xã hội, đặc biệt là các "cư dân mạng" đã sôi sục, bức xúc theo những gì mà các báo đăng tải, định hướng. Không chỉ là trên mạng, trong hội thảo "Tự hào Việt Nam" của báo Tuổi Trẻ tổ chức ngày 16/11/2014, có sự tham dự của ông Dương Trung Quốc (ĐBQH) và bà Phạm Phương Thảo (cựu chủ tịch HĐND TPHCM), một cử tọa đứng tuổi đã rất bức xúc phát biểu về vấn đề này (theo những gì được báo chí "định hướng") trong sự đồng tình của đám đông cử tọa. Tất nhiên, khó có thể trách dư luận được vì thực tế họ cũng chẳng phải là những người có chuyên môn, không được mục sở thị các sản phẩm của ông Hải, lại tin tưởng vào những gì "báo chí cách mạng" đăng tải nên tự "nuốt thuốc độc" mà không biết. Nhưng xin thưa với "dư luận" là các bạn cũng nên chịu khó sờ lên đầu mình mỗi khi đọc các tin tức giật gân trên báo chí, truyền thông để xem mình có vô tình mọc thêm đôi tai dài nào không. Hãy tự trau dồi mình trở thành những "người tiêu dùng (thông tin) thông thái" nếu không muốn trở thành "lừa" cho "lều báo" nó chăn.

Nói đi thì phải nói lại, các nhà quản lý của các cơ quan của các cơ quan có liên quan đến việc phát triển khoa học - công nghệ nước nhà cũng cần phải xem xét lại các quy trình làm việc của mình đã tốt chưa, cần thêm bớt những gì để tạo sự thông thoáng trong quy trình hành chính cho những người ham thích sáng tạo của Việt Nam cũng như tích cực tìm cách để khuyến khích họ. Các vị cũng nên nghĩ đến việc cần có người đại diện đứng ra để phản bác những thông tin sai trái của báo chí đối với lĩnh vực của mình, thậm chí kiện những tờ báo cố tình làm ảnh hưởng đến uy tín của cơ quan mình, tránh cảnh "một mình một chợ" của giới truyền thông như hiện nay. Làm được như thế, các vị cũng đóng góp không nhỏ vào việc làm trong sạch môi trường thông tin truyền thông tại Việt Nam đó.
Nguyễn Thanh Tùng

Tài liệu tham khảo:
http://en.hanoi.vietnamplus.vn/Home/Six-Vietnamese-receive-Cambodias-Royal-Order-of-Sahametrei/20149/3884.vnplus
http://www.indochinamedals.com/cambodia/cm04_royal_order_of_sahametrei.html
http://motthegioi.vn/xa-hoi/phat-ngon/dai-tuong-quan-hai-lua-viet-duoc-campuchia-cap-xe-hoi-biet-thu-hoanh-trang-121059.html
http://dantri.com.vn/chinh-tri/campuchia-trao-tang-huan-chuong-huu-nghi-cho-5-ca-nhan-tap-the-tinh-kon-tum-618460.htm
http://www.cuuchienbinhtphcm.vn/index.php?option=com_content&view=article&id=212:nho-cau-giup-ban-la-tu-giup-minh&catid=82:gng-ngi-tt-vic-tt&Itemid=192
http://www.vietnamplus.vn/don-nhan-huan-chuong-do-vuong-quoc-campuchia-trao-tang/279738.vnp
http://www.moma.org/explore/inside_out/2010/10/18/a-different-kind-of-helicopter-projects-93-dinh-q-le/
http://tuoitre.vn/tin/nhip-song-tre/20141111/huan-chuong-dai-tuong-quan-campuchia-tang-hai-cha-con-nguoi-viet/670134.html
http://motthegioi.vn/tieu-diem/dai-tuong-quan-hai-lua-che-tao-xe-boc-thep-lam-khoa-hoc-xu-minh-buon-lam-120598.html
http://m.laodong.com.vn/vu-khi/cha-con-hai-lua-che-tao-xe-thiet-giap-cho-campuchia-phan-2-268155.bld
http://chuyentrang.tuoitre.vn/TTC/Index.aspx?ArticleID=447147&ChannelID=10
http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/hanh-trinh-che-xe-boc-thep-cho-campuchia-cua-nong-dan-tay-ninh-3106233.html
https://www.facebook.com/beloved.mamacat/posts/10152754468769718
http://www.sovietarmor.com/catalog/armored/btr_60.html
http://nguoidongbang.blogspot.com/2014/11/xe-thiet-giap-ong-hai-co-gi-ma-am-i.html
http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/199320/-sieu-pham--truc-thang-cua-nong-dan-binh-duong.html
[...]

Comments

Sau khi tạo dư luận về vụ việc của Công Phượng, Chuyển động 24h (CĐ 24h) tiếp tục diễn một màn kịch nhằm câu view, tăng tỉ lệ người xem chương trình (rating ) khi mời vị nhà văn Nguyễn Quang Vinh đến trường quay để thực hiện phần bình luận.
Xin miễn bình luận thêm.

Nói đây là một vở kịch nhạt nhẽo bởi khi vị nhà văn này chuyển đề tài sang vụ việc của Công Phượng thì ngay lập tức phông nền phía sau chuyển hình ảnh sang hình Công Phượng. Thậm chí, khi ông ta đọc đến phần bình luận của khán giả xem truyền hình (để chứng tỏ đây là bằng chứng độc lập do ông ta đưa ra) thì ngay lập tức phông nền cũng trình chiếu đoạn bình luận của người khán giả đó. Không hiểu rằng nhân viên của VTV siêu đến như thế nào có thể thực hiện ngay lập tức việc tìm kiếm, cắt hình và trình chiếu lời bình luận trong vòng chưa đến 2 giây (?)
Và độ kịch tính của chương trình ngày 15/11/2014 được đẩy lên cao khi hai "kịch sỹ" đốp chát với nhau về lời xin lỗi đối với Công Phượng và sự hứa hẹn: continue … Đồng thời, sau khi chương trình được phát sóng, cả hai bên đã lên facebook chỉ trích lẫn nhau nhằm tăng độ "gay cấn và hấp dẫn" cho vởi kịch.
Chương trình trưa ngày 16/11/2014, vẫn với mục tiêu "cao cả" nhằm nêu cao sự trung thực trong thể thao. Chuyển động 24h tiếp tục cung cấp một số bằng chứng cho rằng Công Phượng gian lận tuổi từ 21 xuống còn 19. Các bằng chứng bao gồm:

Thứ nhất: Hai người có quen Công Phượng nói rằng Công Phượng học cùng anh A, anh B sinh năm 1993. Thậm chí, một người đàn bà (che mặt) nói rằng "cả làng này che dấu việc Công Phượng gian lận tuổi". Không hiểu rằng khi đưa ra những dẫn chứng này, chuyển động 24h tại sao lại không lấy ý kiến của bao nhiêu người khác. Và trong khi lấy bằng chứng luôn phải tôn trọng nguyên tắc số đông. Thêm nữa, việc Công Phượng có một người anh trai sinh năm 1993 (đã chết) thì CĐ 24h cố tình lờ đi không thèm nhắc đến chi tiết này. Như vậy, việc làm của CĐ 24h liệu có thực sự trung thực và khách quan như họ cố tình rao giảng. Ngoài ra, việc CĐ 24h đã từng sử dụng người có vấn đề về thần kinh nhằm chứng minh Công Phượng sinh năm 1993 cũng khiến không ít độc giả nghi ngờ về sự trung thực ở những nhân chứng mà CĐ 24h đưa ra.

Thứ hai: Chuyển động 24h đưa ra hai cuốn sổ học bạ để so sánh về nét chữ với ý đồ chứng minh học bạ đó là giả. Tuy nhiên, chương trình quên mất Công Phượng đã nghỉ học lớp 4 và sau đó đi học lại. Thử hỏi ở quê, một đứa bé chán học, có khi đốt hoặc vứt bỏ toàn bộ giấy tờ là việc bình thường. Khi đi học lại, nhà trường bắt buộc phải làm lại hồ sơ, giấy tờ. Như vậy nét chữ giống nhau có gì là lạ.

Thứ ba: Bàn về giấy khai sinh của Công Phượng, CĐ 24h khăng khăng cho rằng giấy khai sinh đó không hợp lệ. Điều ấy là rõ ràng bởi do đó là giấy không hợp lệ nên UBND xã đã thu hồi lại tấm giấy khai sinh đó nên mới có bằng chứng cung cấp cho các cơ quan truyền thông. Bên cạnh đó CĐ 24h đổ lỗi cho UBND xã về việc làm mất sổ hộ tịch và hùng hồn dẫn chứng ra các Nghị định 83/1998 và 153/2005 để "quy tội, lên án" cho UBND xã. Thế nhưng điều này chứng tỏ sự NGU DỐT của những kẻ làm chương trình vì không có một ai lấy một văn bản pháp luật của thời tương lai kết tội cho một lỗi thuộc quá khứ đã xảy ra trước khi văn bản đó có hiệu lực thi hành.

Rõ ràng, với tất cả những bằng chứng được đưa ra thì những cái được gọi là "bằng chứng" kết tội mà CĐ 24h đưa ra đều mang tính lỏng lẻo, hời hợt và không có sức thuyết phục. Bên cạnh đó, người viết bài nghi ngờ tính thuyết phục của các bằng chứng đó do sự đối chiếu, kiểm chứng không cao. Đặc biệt mang tính "độc diễn" thiếu tình người và toàn "lý sự cùn" nhằm chứng minh CĐ 24h đúng hơn là vì "một nền thể thao trong sạch" như họ nói.

Thử hỏi rằng một em gái có quan hệ tình dục trước hôn nhân với vài ba bạn trai nào đó. Sau đó em ây nổi tiếng, rồi CĐ 24h cũng làm phóng sự ngày xửa ngày xưa em ấy là "cave". Và lấy mấy anh bạn của em gái đó làm bằng chứng. Thậm chí tả rõ từng nốt ruồi ở những "chỗ kín" của em đó. Thì đó có phải là tinh thần "trung thực, khách quan" và "một mục đích cao cả" hay không?

Lợi dụng sự nổi tiếng của một con người để đánh bóng chương trình của mình. Đạp con người ta xuống tận bùn đen nhưng vẫn giả nhân giả nghĩa kêu gọi: " chúng tôi yêu em". Tất cả nhân chứng, bằng chứng, từ người dân, thân nhân, đến cơ quan nhà nước thì cho rằng sai. Ai trả lời theo ý đồ của chương trình mới cho rằng đúng. Viện dẫn luật thì yếu kém, sai lệch. Thử hỏi rằng CĐ 24h có thực sự tôn trọng khán giả và tôn trọng chính mình?

Lợi dụng truyền thông để triệt hạ một cậu bé nhà quê, phải chăng CĐ 24h muốn chứng minh sẵn sàng đạp bỏ tất cả để toả sáng. Rõ ràng, cho đến thời điểm này, câu chuyện về CĐ 24h và Công Phượng đã được nhắc đến nhiều nhất. Nhưng cũng đồng thời với việc đó mà CĐ 24h bị coi khinh nhiều nhất, không chỉ ở khán giả mà ngay cả ở không ít đồng nghiệp về thái độ "vô nhân tính" của những kẻ làm chương trình.

Sâu xa hơn ở vấn đề này, việc CĐ 24h thu thập những thông tin về đời tư của Công Phượng vi phạm nghiêm trọng vào điều 38, Bộ luật dân sự về Quyền bí mật đời tư. Trong đó quy định:
- Quyền bí mật đời tư của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.
- Việc thu thập, công bố thông tin, tư liệu về đời tư của cá nhân phải được người đó đồng ý; trong trường hợp người đó đã chết, mất năng lực hành vi dân sự, chưa đủ mười lăm tuổi thì phải được cha, mẹ, vợ, chồng, con đã thành niên hoặc người đại diện của người đó đồng ý, trừ trường hợp thu thập, công bố thông tin, tư liệu theo quyết định của cơ quan, tổ chức có thẩm quyền.

Trường hợp chương trình CĐ 24h cố tình phát tán những hình ảnh đó thì người thực hiện chương trình có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tội làm nhục người khác quy định tại Điều 121 Bộ luật Hình sự: Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người khác, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
Củ hành
[...]

Comments


Ngày 08/11/2014, báo Thể thao 24h (TT24h) thuộc Đài truyền hình kỹ thuật số VTC ra mắt bộ mới để phù hợp với thị hiếu của độc giả. Ngay trong ngày ra mắt bộ mới, TT24h đã đưa một thông tin lên trang nhất của báo, tạo thành một sự kiện "gây chấn động" trong lòng người hâm mộ thể thao nói chung và bóng đá nói riêng trên cả nước với chuyên đề "Hành trình đi tìm tuổi thật của đội trưởng U19 Việt Nam: Công Phượng 19 hay 21 tuổi". Nội dung của chuyên đề đề cập đến việc gian lận tuổi của Công Phượng từ 21 xuống 19 tuổi dựa trên sự không thống nhất của các giấy tờ mà phóng viên tìm kiếm được từ HAGL cũng như sổ đăng ký hộ khẩu tại quê của Công Phượng.

Trong chuyên đề của báo TT24h còn có bài viết "Vì bóng đá, em cũng phải khai sinh lại" đề cập đến nhân vật B.V.P người gốc Nghệ An với Công Phượng và cùng tham gia Học viện bóng đá Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) bật mí về tuổi tác của Công Phượng. Theo đó, B.V.P có nói trên tờ báo thể thao trên rằng: “Em cũng như anh Phượng đều phải làm khai sinh lại: em sinh 1994 làm lại 1996, anh Phượng sinh 1993 làm lại 1995".
Đến 11h30 cùng ngày, chương trình chuyển động 24h của Đài Truyền hình Việt Nam (CĐ 24h) đã có ngay phóng sự đề cập về vấn đề gian lận tuổi của Công Phượng. Nhóm phóng viên của CĐ 24 có phỏng vấn một số người dân và có một "manh mối" chứng minh Công Phượng 21 tuổi. Dựa vào câu trả lời của một người dân vào việc Công Phượng tham gia giải bóng đá của Hội khoẻ Phù Đổng vào năm 2004 – 2005 và bắt đầu học lớp 6, thì phóng viên đã có lời nói gần như khẳng định rằng Công Phượng 21 tuổi.
Mặc dù vậy, theo một số thông tin không chính thức khẳng định người đàn ông trả lời phóng viên CĐ 24h mắc bệnh tâm thần và Chủ tịch UBND xã Mỹ Sơn có bệnh án của người đàn ông này. Không hiểu rằng phóng viên của CĐ 24h có biết được điều này không và đưa ý kiến một người có vấn đề về thần kinh nhằm tạo ra sự nghi ngờ việc gian lận tuổi cho Công Phượng như vậy với mục đích gì??? 
Việc cả 2 cơ quan truyền thông lớn cùng một lúc vội vã đăng tải những thông tin mơ hồ chưa được xác thực về tuổi của Công Phượng đã dấy lên sự nghi ngờ trong dư luận vào tính trung thực trong thể thao; đồng thời đã khoét sâu vào cái mà họ gọi là "bệnh gian lận thành tích" để chứng minh cho động cơ được coi là trong sạch của họ.
Trước những quy chụp của báo TT24h và CĐ 24h, thậm chí là giả mạo thông tin nhằm lừa dối độc giả. Từ Học viện HAGL đến người có tên viết tắt là B.V.P được cho là Bùi Văn Phúc đã đứng ra cung cấp những thông tin, giấy tờ chứng minh việc Công Phượng sinh ngày 21/1/1995. Thậm chí, cầu thủ Bùi Văn Phúc đã phải làm đơn gửi Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin - Truyền thông, Ban biên tập Báo Thể thao 24h, Tổng giám đốc Đài truyền hình Việt Nam, Các cơ quan thông tấn báo đài.
Trong đơn của mình, Bùi Văn Phúc viết: “Qua kiểm tra nội dung tôi khẳng định bài viết này đã ám chỉ tôi là người cung cấp nội dung cho báo Thể thao 24h. Bài viết này đã gây ảnh hưởng đến bản thân tôi vì nó hoàn toàn sai sự thật.
Tôi khẳng định chưa bao giờ trả lời phỏng vấn hay nói về tuổi tác của Công Phượng cho bất cứ phóng viên nào từ trước đến nay. Nhưng không hiểu sao báo Thể thao 24h lại đăng những nội dung không đúng sự thật trên, cùng với tên người được phỏng vấn là B.V.P như trên nhằm gây nhầm lẫn, ám chỉ tôi là người cung cấp thông tin về lý lịch của Công Phượng."
Chính quyền UBND xã Mỹ Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An cũng đã cung cấp Giấy khai sinh của Nguyễn Công Phượng, cấp ngày 20/10/1995 do ông Nguyễn Văn Nhật lúc bấy giờ là chủ tịch xã Mỹ Sơn ký và giấy chứng nhận hoàn thành bậc tiểu học do Hiệu trưởng Trường tiểu học xã Mỹ Sơn ký. Cả hai giấy tờ này đều ghi rõ Nguyễn Công Phượng sinh ngày 21/1/1995.
Trong ngày 12/11/2014, VFF đã thành lập 1 đoàn thanh tra độc lập và về làm việc cùng chính quyền xã Mỹ Sơn nhằm làm rõ vấn đề tuổi thật của Công Phượng. Qua xác minh dựa trên những chứng cứ mà địa phương cung cấp; đoàn thanh tra đã kết luận đến năm 2014, Công Phượng mới có 19 tuổi. Và đoàn cũng đã làm rõ vấn đề đến năm 19 tuổi Công Phượng mới tốt nghiệp cấp 3 do lưu ban năm học lớp 4.
Như vậy, sự việc về độ tuổi chính xác của Công Phượng đã đến hồi ngã ngũ. Những giấy tờ mà các cơ quan đang lưu trữ là những bằng chứng chính xác, trung thực nhất phủ nhận những nghi vấn gian lận tuổi mà các cơ quan báo chí đặt ra trong những ngày gần đây. Với việc khẳng định tuổi thật của Công Phượng là 19 tuổi giúp người hâm mộ yên tâm hơn về một cầu thủ trẻ, có tài và có cống hiến cho bóng đá Việt Nam.
Điều đáng tiếc là cả 2 cơ quan truyền thông đưa thông tin về vụ việc, thậm chí đưa thông tin giả đều chưa có ý kiến cải chính về việc làm của mình. Mặc dù họ đã cố gắng chứng tỏ sự "khách quan, trung thực" trong việc đưa tin. Tuy nhiên, với những chi tiết sai sự thật trong bài viết "vì bóng đá, em cũng phải khai sinh lại" đã tạo ra dư luận xấu trong người hâm mộ đối với các cầu thủ U19 đội tuyển bóng đá Việt Nam nói riêng và bóng đá Việt nam nói chung. Vấn đề này tạo ra tâm lý hoang mang, không tin tưởng, thậm chí dẫn đến việc nghi ngờ, gây chia rẽ nội bộ của đội bóng. Và ai sẽ là người phải chịu trách nhiệm cho việc này?
Đã đến lúc các cơ quan truyền thông của Việt Nam, đặc biệt là TT24h của VTC và CĐ 24h của VTV cần có những cách làm chuyên nghiệp hơn, dám nhận trách nhiệm về cách đưa tin ăn xổi của mình. Có thế, mới thực sự giữ được vai trò là những cơ quan truyền thông lớn, thực sự có bản lĩnh và dành được sự tôn trọng của khán, độc giả.
[...]

Categories: , ,
Comments

Tiếp theo những trò lố trong Giai điệu tự hào, Chuyển động 24h, VTV tiếp tục chuỗi trượt dài của mình với một chương trình "giáo dục giới tính" bằng "phim người lớn" trên kênh khoa học giáo dục VTV2. Phải chăng VTV2 cũng không muốn "thua chị kém em" trong cuộc đua kiếm tiền từ quảng cáo nên vứt bỏ tất cả sỹ diện của một đài truyền hình quốc gia để làm cái trò lố bịch này? Phải chăng VTV không đủ khả năng để làm một chương trình "giáo dục giới tính" thực sự theo đúng tiêu chí khoa học, lành mạnh và VÌ CỘNG ĐỒNG? Phải chăng VTV không thể làm nổi chức năng của nhà nước giao cho là "xây dựng một nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc" mà thay vào đó là "nhập khẩu" nền văn hóa (thực chất là "vô văn hóa") từ ngoại quốc?

Liên quan đến vấn đề này, xin giới thiệu đến bạn đọc một "Tâm thư gửi bộ trưởng Nguyễn Bắc Son" của một bạn trẻ 9x, để các bạn thấy VTV đang "quyết tâm" đẩy nền văn hóa xã hội chúng ta đến bờ vực rác rưởi như thế nào.
Mong rằng mỗi người chúng ta, với trách nhiệm của bản thân đối với xã hội, đối với tương lai con em chúng ta, hãy góp một tay chia sẻ bài viết này đến với đông đảo mọi người và đến với những người có trách nhiệm để ngăn chặn hành vi lố bịch của VTV lại.


***

TÂM THƯ GỬI BỘ TRƯỞNG NGUYỄN BẮC SON

Kính gửi Thượng Tá Nguyễn Bắc Son, Bộ trưởng Bộ thông tin và truyền thông,

Con là một học sinh trung học phổ thông, con viết những dòng này từ tận đáy lòng mình, từ kinh nghiệm bản thân từng đắm chìm gần 7 năm trong tình dục, từ năm 10 tuổi đến năm 17 tuổi, vì chủ quan cho rằng bản thân đủ sức đứng vững trước những bộ phim người lớn. Sau đó, nhờ tập Khí công nguyên pháp và một số phương pháp khác, mà con dần dần kiểm soát, làm chủ lại được ham muốn tình dục thôi thúc khôn nguôi, chứ không còn lúc nào cũng thất bại phải chìu theo nó nữa. Cho nên, lương tâm con, không cho phép con im lặng, trước bất kì nguy cơ nào khiến cho xã hội chủ quan trước phim người lớn, khiến cho những tâm hồn non yếu của tuổi trẻ rạn vỡ vì tình dục, như con đã từng. Và một trong những nguy cơ thấy rõ nhất ở thời điểm hiện nay, chính là việc Đài truyền hình Việt Nam (VTV) dành hẳn một khung giờ riêng cho phim người lớn.

Những cảnh quay này có thể sắp có trên truyền hình quốc gia Việt Nam và từ đó có thể sẽ có trên đường phố VN (!)
Kính thưa Bộ trưởng, con xin trình bày lá thư này theo 3 nội dung:
- Vì sao lối sống tự do tình dục là sai lầm và nó đang hủy hoại văn hóa, đất nước ta như thế nào ?
- Chúng ta nên giáo dục giới tính như thế nào ?
- Vì sao việc VTV có khung giờ riêng cho phim người lớn là sai lầm chiến lược về văn hóa ?

Trung bình mỗi năm nước ta có khoảng 1000 trẻ bị xâm hại tình dục được phát hiện (chưa kể những trường hợp ngoài thống kê); số trẻ dưới 13 tuổi chiếm 50% và cứ 1000 trẻ bị xâm hại tình dục thì có đến 659 trẻ bị cưỡng hiếp. Nước ta đứng thứ 5 thế giới về nạo phá thai. Ngày càng nhiều những hành vi gợi dục phản cảm của các bạn trẻ ở công viên, trường học, nơi công cộng gây bất bình trong dư luận. Trong khi, con nghe ông bà kể lại rằng chừng 50 năm trước đây, đối với những thế hệ ông bà, thì việc nam nữ 17 – 18 tuổi trần như nhộng cùng nhau nhảy xuống sông tắm, nghịch nước, đùa giỡn là rất đỗi bình thường. Không thể nói khác được, rõ ràng lối sống thoáng, tự do tình dục, xem tình dục là “chuyện nhỏ”, là “bình thường” của Âu Châu đã bằng cách nào đó ảnh hưởng rất tiêu cực lên văn hóa Việt Nam ta, làm thay đổi văn hóa ta rất nhiều, thay đổi suy nghĩ của đại đa số thanh thiếu niên nước ta rất nhiều. Con gọi sự dễ dãi trong tình dục như thế là “lối sống”, chứ không phải là “văn hóa” vì nó sai lầm và mang đến bất ổn trong xã hội. Nó không đẹp, không đúng để được gọi là văn hóa.

Con tin rằng Bộ trưởng vẫn còn nhớ căn bệnh thế kỉ AIDS phát sinh trong hoàn cảnh, môi trường như thế nào? AIDS – nỗi kinh sợ của loài người, đã phát sinh sau một thời gian dài Âu Châu chìm đắm trong phong trào tự do tình dục (sexual liberation), từ thập niên 1960 đến thập niên 1970. Chính từ khi AIDS xuất hiện, phong trào sai lầm này mới lắng dần đi, người Âu Châu mới tìm lại những giá trị văn hóa tinh thần truyền thống của họ, nhưng khuynh hướng tự do tình dục vẫn âm ỉ trong suy nghĩ, trong lối sống của họ. Con sẽ phân tích vì đâu xuất hiện phong trào tự do tình dục ở một dịp khác, nhưng nói gì thì nói, những hệ quả tồi tệ mà phong trào này mang đến cho xã hội Âu Châu nói riêng và cả thế giới nói chung, trong đó có virus HIV, đã là lời xác quyết đanh thép rằng khuynh hướng tự do tình dục này là sai.

Khuynh hướng này lan ra khắp thế giới nhờ nguyên nhân chủ quan là bạn bè tò mò tìm hiểu rồi rỉ tai nhau cùng với xu hướng toàn cầu hóa, sự phát triển của Internet và nguyên nhân khách quan là sự phát dục sớm ở trẻ (do chế độ dinh dưỡng, lượng thông tin tiếp thu, nhạc não tình…)
Nhưng vì đâu nhân loại lại nảy sinh khuynh hướng tự do, dễ dãi với tình dục? Có hai nguyên nhân lớn: Thứ nhất, do tình dục là nguồn khoái cảm lớn nhất với con người, chỉ sau ma túy (nhưng ma túy rất khủng khiếp và bị cấm nên tình dục nghiễm nhiên đứng đầu). Thứ hai, tình dục là điều gì đó tự nhiên vì nội tiết tố luôn thôi thúc con người chú ý nhiều hơn đến người khác phái, dễ phát sinh cảm giác yêu mến, đưa đến tình yêu thật sự, rồi dẫn đến tình dục.

Chính vì hai nguyên nhân này mà cả loài người đều chìm đắm trong tình dục (giống loài nào cũng vậy). Pháp luật vì thế cũng cho phép con người hưởng thụ khoái cảm tình dục trong chừng mực nhất định là hôn nhân: cho phép kết hôn, lập gia đình khi đủ 18 tuổi (với nữ) và 20 tuổi (với nam). Vì tình dục là tự nhiên. Nhưng cũng vì tình dục là mầm mống của tội lỗi, nên pháp luật, nhất là bộ luật hình sự có vô vàn những quy định chặt chẽ về các hành vi tình dục trái pháp luật: từ sàm sỡ, quấy rối tình dục, xâm hại tình dục, quan hệ trẻ vị thành niên, cưỡng hiếp…

Vì sao tình dục là mầm mống của tội lỗi? Thưa bộ trưởng, các nhà tâm lý học đã chứng minh được rằng một người ác độc là một người ích kỉ, và một người ích kỉ, là một người hưởng thụ nhiều đến mức nghiện. Chính vì chuỗi tâm lí không thể cưỡng lại này: tình dục cho con người khoái cảm lớn, là bản năng mạnh nên nó thôi thúc con người tìm đến sự hưởng thụ, càng nhiều càng tốt; và hưởng thụ nhiều tình dục khiến con người nghiện, khi nghiện tình dục rồi thì sự ích kỉ là tột độ; và khi ích kỉ tột độ, con người sẽ trở nên ác độc, gây ra tội lỗi và làm đau thương, rối loạn xã hội! Chúng ta có thể so sánh tình dục với game hay rượu bia. Có những đứa trẻ nghiện game cầm dao giết ông bà, có bà mẹ người Trung Quốc nghiện game giết con vì con khóc đòi sữa khi bà đang chơi game và đã có quá nhiều ông chồng say xỉn đánh đập vợ con tàn bạo. Tình dục cũng thế. Ông bà ta hiểu rõ sự nguy hiểm này nên đã dạy: “Nam nữ thọ thọ bất thân”, nghĩa là nam nữ không được đưa – nhận trực tiếp, trước giờ ta cứ nghĩ ông bà ta quá cổ hủ, nhưng không, đó là tầm nhìn xa của trí tuệ, để hạn chế đến mức tối đa sự xúc chạm của nam nữ. “Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy” mà. Nhờ vậy, xã hội ngày xưa ổn định. Nếu để tự do con người quan hệ tình dục mà không có pháp luật chế tài, không có đạo đức để tự giới hạn chính mình, thì con người dần dần mất đi sự khác biệt với loài vật.

Con người khác con vật như thế nào? Con vật dùng lý trí để phục tùng bản năng. Con người dùng lý trí để chế ngự bản năng. Con vật khi đói, sẽ săn mồi. Khi muốn làm tình, sẽ tìm bạn tình. Con người không như thế, khi đói, ta vẫn quan sát xem đã đến lúc ăn hay chưa và khi phải ăn thật thì ăn uống cũng là một nghệ thuật, đạo học. Rất văn minh! Trong tình dục cũng vậy, khi ham muốn xác thịt khởi lên, con người cũng sáng suốt nhận định đã đến lúc hay chưa, vợ mình có đồng ý và vui vẻ không, vợ mình có buồn ngủ hay cảm thấy mệt không muốn quan hệ không? Đó vừa là trí năng, vừa là đạo đức, vì biết nghĩ cho người khác.

Nhiều bạn trẻ cho rằng tình dục trước hôn nhân là đúng, là bình thường. Thật hết sức sai lầm. Các nhà sinh vật học đã chứng minh được rằng người phụ nữ là sinh vật cái duy nhất trên sinh giới, có màng trinh. Và từ lâu, rất lâu, loài người cũng là giống loài duy nhất có hôn nhân. Màng trinh để làm gì, có phải để xác nhận sự chung thủy khi tình yêu giữa hai người đã chín muồi, trưởng thành, lý trí để tiến đến hôn nhân không? Nếu loài người chung chạ trước hôn nhân, sống thử, thì thật sự hôn nhân còn ý nghĩa gì nữa đâu? Ích kỉ là bản năng của mọi giống loài, và ghen tuông, muốn chiếm hữu cho riêng mình là bản chất của tình yêu. Các nhà tâm lý học đã đi đến kết luận dù ngoài miệng các đấng mày râu luôn cho rằng “trinh tiết không quan trọng”, nhưng thẩm sâu bên trong họ vẫn có cái muốn nhè nhẹ vi tế: muốn lấy một người vợ còn trinh trắng, nên khi lấy người vợ không còn trinh trắng, trong lòng họ, sự tôn trọng người vợ không bao giờ trọn vẹn. Mà sự tôn trọng không trọn vẹn là mầm mống nguy hiểm nhất làm đổ vỡ hôn nhân.

Có người biện minh rằng “sống thử là để kiểm tra sự đồng điệu trong đời sống tình dục”, con xin đáp lại rằng “nếu cả hai thật sự yêu thương nhau và chịu tìm hiểu, chìu chuộng nhau, thì sự đồng điệu chỉ là vấn đề thời gian, đừng đặt vấn đề tình dục một cách quá cao lố bịch như thế, trừ phi bạn xem tình dục quan trọng hơn tình yêu!”. Mọi luận điểm cố gắng ủng hộ việc quan hệ trước hôn nhân đều là ngụy biện và thể hiện thái độ vô trách nhiệm đối với tình cảm cá nhân nói riêng (không chắc lấy được người ta thì hãy giữ gìn người ta chứ!) và đối với sự ổn định của xã hội nói chung.
Do đó, việc giáo dục giới tính để định hướng tâm hồn các em là vô cùng hệ trọng, cấp bách.

Vậy kính thưa Bộ trưởng, chúng ta nên giáo dục giới tính như thế nào?

Trước hết, chúng ta phải phân biệt rất rõ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH với GỢI DỤC, KÍCH DỤC.
Con xin phân biệt rõ vì bác Hà Nam, trưởng ban thư ký biên tập của VTV trong buổi phỏng vấn với báo Tuổi Trẻ, đã cho rằng: “VTV2 là kênh khoa học giáo dục nên việc giáo dục giới tính cũng là điều quan trọng, được khán giả quan tâm” tức là những bộ phim người lớn mà cụ thể là Sex and the city là có tính giáo dục giới tính sao?
Gợi dục, kích dục là gì? Là bằng cách gì đó: văn bản, âm thanh, hình ảnh, phim, mùi hương, hóa chất ….khiến con người bị động dục, xuất hiện ham muốn tình dục và dễ dẫn đến hành vi dâm dục tức hành vi quan hệ thật sự.

Còn giáo dục giới tính là gì?

Kính thưa Bộ trưởng,
Giáo dục giới tính, theo cá nhân em nghĩ, là dạy cho trẻ (và cả người trưởng thành) 7 điều:
- Kiến thức cơ bản về sức khỏe giới tính, sức khỏe sinh sản (bao gồm cả hành vi quan hệ tình dục cụ thể là như thế nào, thủ dâm là như thế nào và sự biến thái, bệnh hoạn khi ham muốn vượt ngoài tầm kiểm soát: sàm sỡ, loạn luân, cưỡng hiếp, quan hệ với trẻ em, quan hệ với súc vật).
- Kiến thức về các bệnh lây qua đường tình dục; biện pháp ngừa thai; quan trọng đặc biệt là kỹ năng chống quấy rối và xâm hại tình dục.
- Vâng, và đây là điều quan trọng nhất mà cả thế giới đang bỏ quên: Dạy cho trẻ biết cách kiềm chế, chiến thắng ham muốn tình dục! Vì đâu phải lúc nào ham muốn khởi lên cũng thỏa mãn nó, chìu theo nó? Sự yếu đuối, nhu nhược trước ham muốn tình dục dễ khiến cơ thể tổn hao năng lượng, tình trạng nghiện ngập khoái cảm và tai hại hơn là nó tạo ra một quán tính, phản xạ là hễ ham muốn khởi lên, thì phải được thỏa mãn. Một phản xạ có điều kiện rất rất sai lầm và nguy hiểm. Vậy kiềm chế như thế nào, con xin trình bày kinh nghiệm của bản thân con, ở một bài báo khác. Con đã phần nào làm được nên con tin rằng bất kì ai cũng có thể tiết giảm được ham muốn ở mức tối thiểu, để còn dành tâm trí, sức khỏe cống hiến cho tổ quốc, phụng sự cho quê hương!
- Không quan hệ tình dục trước hôn nhân.
- Không quan hệ tình dục ngoài hôn nhân.
- Không quan hệ tình dục sớm (nghĩa là với những bạn trẻ, phải “chủ trương” làm lơ ham muốn để mà sống trọn vẹn tuổi trẻ sao cho xứng đáng với bao nhiêu ân nghĩa đã thọ nhận giữa cuộc đời…)
- Không quan hệ tình dục nhiều: biết hướng đến những sự hưởng thụ tinh thần cao cả hơn như niềm vui khi làm từ thiện; niềm vui khi ngắm nhìn một bức tranh đẹp, đọc một áng văn hay, thả mình theo dòng chảy một khúc ca không lời cổ điển … và đặc biệt là niềm vui khi lắng sâu nội tâm, dừng suy nghĩ trong thiền định, khi một người đạt được cảm giác hỷ lạc trong thiền định rồi thì khi đó tình dục với họ chỉ là sự vướng bận, “không có mợ thì chợ vẫn đông”, đó là lí do vì sao nhiều tu sĩ chân chính của các tôn giáo, nhất là tu sĩ của Đạo Phật có thể sống trong sạch thoát ngoài tình dục. Những người làm giáo dục nên nghiêm túc tham khảo các biện pháp tiết giảm ham muốn một cách tự nhiên, phù hợp với khoa học, y học để giáo dục cho các em. Dĩ nhiên ta không hướng các em diệt dục 100% như các nhà tu hành, ta tham khảo để các em biết cách làm chủ, kiềm chế mà thôi. Không cùng cứu cánh, nhưng phương tiện có thể dùng chung mà.

Kính thưa Bộ trưởng,
Giáo dục giới tính hiện nay, mỗi nước mỗi kiểu. Một số tiểu bang của Mỹ rất táo bạo và …sai lầm khi mời ngôi sao phim khiêu dâm (porn movie) đến lớp và hướng dẫn học sinh về tình dục an toàn (safe sex), thủ dâm (masturbation) với đồ chơi tình dục (sex toy), quan hệ như thế nào để đạt khoái cảm… Một số nước truyền thống như Anh thì chỉ cung cấp kiến thức cơ bản về tính dục, sức khỏe tính dục, sự phát triển của cơ thể, biện pháp ngừa thai… Rất rối rắm và chưa nước nào dám tuyên bố mình giáo dục giới tính tốt nhất. Nhưng chung quy, các triết lí, các hệ thống giáo dục giới tính đều loay hoay trước hai mục đích: dạy các em kiềm chế hay dạy các em dễ dãi với tình dục? Vì sao tất cả các nước đều loay hoay? Vì không nước nào xác quyết được khuynh hướng kìm chế tình dục là đúng hay khuynh hướng dễ dãi tình dục là đúng?

Nếu khuynh hướng kiềm chế là đúng thì tại sao cả thế giới thả cho các trang web khiêu dâm tràn lan, tạo nên ngành công nghiệp tình dục (sex industry) tràn lan làm điêu tàn cả nhân loại? Theo thống kê chính thức ở Âu Châu (không kể Nhật Bản – đất nước dẫn đầu về phim khiêu dâm), cứ mỗi một ngôi sao phim khiêu dâm xuất hiện thì hàng trăm ngàn thiếu nữ ra đường làm gái điếm cho các tổ chức chăn dắt mại dâm, cho các xã đoàn (underworld – thế giới ngầm) … Do quy luật cung cầu nên tất cả trang web lớn về phim khiêu dâm luôn ngấm ngầm có hành vi tổ chức điều phối gái mại dâm, thậm chí là buôn người! Năm 2011, cộng đồng ấu dâm Dreamboard chuyên hiếp dâm trẻ em và quay phim chia sẻ cho nhau với hơn 600 thành viên bị bắt trong nỗi phẫn uất của toàn nhân loại.
Nhưng nếu khuynh hướng tự do tình dục là đúng thì tại sao người Ý lại không hài lòng khi ngài thủ tướng của họ có bồ nhí và sa đà trong tình dục? Tại sao người hâm mộ lại thấy khó chịu khi những người chiếm được cảm tình của quần chúng, những ngôi sao, có lối sống chung chạ, dễ dãi với tình dục? Gần đây một cô ca sĩ 9X chỉ lớn hơn em một tuổi mạnh miệng nói về kinh nghiệm phòng the liền bị dư luận ném đá?

Kính thưa Bộ trưởng,
Bộ trưởng là một người Cộng Sản, con là người yêu quý Chủ nghĩa Cộng Sản bằng tất cả nhiệt huyết, trái tim tuổi trẻ, con tin Người biết rằng chính chủ nghĩa tư bản (Capitalism), đã hô hào cho thị trường tự do tuyệt đối, kích cầu để cung, là thủ phạm kích động lối sống chuộng vật chất, thực dụng, xem nhẹ giá trị tinh thần. Và lối sống chuộng vật chất đó đưa đến lối sống hưởng thụ, và khi đã cổ xúy cho việc hưởng thụ thì việc tiến đến dễ dãi, tự do tình dục để hưởng thụ cho nó đã là quy luật tất yếu. Chính vì lẽ đó trong một nghị quyết của Đảng cách đây hơn 10 năm về văn hóa, đã có dòng như sau: “Tệ sùng bái nước ngoài, coi thường những giá trị vǎn hóa dân tộc, chạy theo lối sống thực dụng, cá nhân vị kỷ... đang gây hại đến thuần phong mỹ tục của dân tộc”.
Và trong nghị quyết số 33 của TW Đảng tháng 6 năm 2014 vừa qua cũng đã lặp lại hết sức xác quyết: “Tình trạng nhập khẩu, quảng bá, tiếp thu dễ dãi, thiếu chọn lọc sản phẩm văn hóa nước ngoài đã tác động tiêu cực đến đời sống văn hóa của một bộ phận nhân dân, nhất là lớp trẻ”.

Kính thưa Bộ trưởng,
Mất văn hóa dân tộc là mất nước, mất chế độ. Con không biết Bộ trưởng có đồng ý với con không, nhưng con rất thấm thía lời dạy của Sư Phụ con: “Mỹ có nói rằng ở đâu sống theo kiểu Mỹ thì là người Mỹ”. Con để ý nhiều bạn trẻ, và ở ngay nơi con, khi còn chìm đắm trong khoái cảm tình dục, thì tình yêu nước, tình yêu bản sắc văn hóa dân tộc là cái gì đó rất nhạt nhòa, xa xôi… Dường như sự hưởng thụ khoái cảm, khoái lạc luôn kéo theo sự khuyết lở của tinh thần, Bộ trưởng cũng nghĩ thế phải không ạ?

Con có quen vài người bạn người Mỹ, các bạn ấy nói rằng đa phần thanh niên các nước Âu – Mỹ
ngày nay thích …yêu và lấy vợ Á Đông!? Chỉ vì họ thấy yêu quý và ngưỡng mộ hình ảnh người phụ nữ Nhật e ấp trong bộ Kimono kín đáo hay hình ảnh người phụ nữ Việt Nam duyên dáng, thẹn thùng trong tà áo dài phấp phơi trước gió! Thậm chí họ còn cho rằng việc họ sinh ra, lớn lên trong môi trường mà người phụ nữ sống “thoáng”, ăn mặc không được đoan trang, kín đáo là một “điều bất hạnh”…

Kính thưa Bộ trưởng,
90 triệu con dân nước Việt ta ngày nay và kiều bào ta ở hải ngoại luôn mang trong tim niềm tự hào, kiêu hãnh về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên cao quý; về một đất nước 4000 năm văn hiến với muôn vàn câu ca dao tục ngữ dễ thương, chân chất, đong đầy đạo lí nhân văn; về một dân tộc anh hùng đánh bật mọi quân thù hung hãn, tàn bạo và thiện chiến nhất…
Không có lí do gì để chúng ta đánh đổi những điều thiêng liêng như thế, đẹp ngời như thế, nền văn hóa trong sáng, thánh thiện, khoa học như thế với lối sống sai lầm, nguy hại, và tầm thường về tình dục…

Con tin bất kì người Việt Nam nào cũng đều yêu nước nồng nàn. Và con cũng tin rằng bất kì người yêu nước nào cũng đều yêu quý nền văn dân tộc. Do đó, con đoan chắc rằng khi hiểu sâu sắc, rạch ròi giữa gợi dục kích dục và giáo dục giới tính; khi được cung cấp đủ kiến thức về tâm lí học tính dục và tâm lý học tội phạm, sẽ không có người Việt Nam yêu nước, yêu văn hóa dân tộc nào lại tiếp tục ủng hộ cho việc xuất hiện khung giờ phim người lớn trên Đài truyền hình quốc gia!
Riêng cá nhân con, con sẽ làm bất kì điều gì để quyết định sai lầm này của VTV không trở thành sự thật, con nhất định sẽ ngăn cản điều sai lầm và đáng hổ thẹn này, không giới hạn biện pháp.

Kính thưa Bộ trưởng,
Vì tính chất của những bộ phim người lớn là gợi dục chứ không phải giáo dục giới tính như Bác Trưởng ban thư ký biên tập của VTV đã nhầm lẫn …
Vì tình yêu nước nồng nàn cháy bỏng nơi ngực trái của Bộ trưởng, nơi ngực trái của con và nơi ngực trái của triệu triệu đồng bào Việt Nam yêu nước, con xin Người hãy thay mặt cho toàn thể những nhịp đập Lạc Hồng nóng chảy, xin Người hãy nhân danh tình yêu nước và tình yêu quý thiết tha nền văn hóa dân tộc mà buộc VTV hủy bỏ khung giờ dành cho phim người lớn, không chỉ riêng trên VTV mà trên bất kì đài truyền hình nào dành cho người Việt Nam, phát sóng trên lãnh thổ Việt Nam. Sự xuất hiện của khung giờ phim người lớn là một sự bôi bác, là một sự thừa nhận nhu nhược và yếu hèn rằng: “Chúng ta thua các nước Tư bản về kinh tế, khoa học kĩ thuật, … nên văn hóa chúng ta thua luôn và cái gì cũng thua, cũng phải học theo họ”.
Trong khi sự thật hoàn toàn khác! Về góc độ, cách thức tiếp cận tình dục, ta hay hơn họ, khoa học hơn họ, bền vững hơn họ, vĩ mô hơn họ rất nhiều!

Kính thưa Bộ trưởng, toàn cầu hóa không thể là cái cớ để ta nhún nhường, mặc cảm để rồi tự mình hòa tan, đánh mất bản sắc, dẫm lên niềm tự tôn dân tộc trong cay đắng và xót xa!
Thậm chí cả chương trình Chuyện đêm khuya, toàn mang chuyện ân ái, chuyện tình dục ra nói tray, bỡn cợt, thể hiện bản thân rất rất lố lăng, phản cảm cũng nên xem xét dừng lại, thưa Bộ trưởng.
Làm sao thế hệ trẻ chúng con có thể “rửa được nỗi nhục nghèo nàn lạc hậu” để hoàn thành lời di huấn của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, để Người có thể yên lòng khi đã về với Bác, nếu như hằng ngày hằng giờ Bộ Văn Hóa, Bộ Thông tin và Truyền thông không đủ cứng rắn, không đủ quyết liệt trong việc chống lại sự xâm lăng về văn hóa, chống lại làn sóng văn hóa gợi dục, khiêu dâm làm ô nhiễm tâm hồn chúng con? Chúng ta quyết tiêu diệt mọi kẻ thù xâm lược, dù là trên mặt trận, chiến trận nào.
Văn hóa, thông tin hoá cũng là chiến trận, ở đó, nếu ta không đủ kiên trì, nếu ta vô cảm, nếu ta chủ quan, ta sẽ thua đau. Cha ông chúng ta dù chịu Bắc thuộc nghìn năm vẫn không bị đồng hóa, biến thành người Trung Quốc, ấy vậy chưa đầy nửa thế kỉ sống trong tự do, độc lập, thống nhất, tiếp cận với nhiều nền văn hóa, lối sống, đã có những người yếu lòng đánh mất mình, chấp nhận quỳ gối giơ hai đôi bàn tay đón lấy lối sống cạn cợt, tầm thường và sau đó đứng lên, hai chân dẫm nát nền văn hiến nghìn năm của dân tộc. Thật chua xót và đắng cay!

Cuối thư, con xin kính chúc Bộ trưởng thật nhiều sức khỏe, luôn thành công, hạnh phúc trong cuộc sống cũng như công việc. Xin Bộ trưởng nhận nơi con lòng yêu kính thiết tha và chân thành nhất.
Kính thư,
Ngày 2 tháng 11, năm 2014,
Nguyễn Ái Dân
[...]

Categories: ,